Thơ Trác Mộc

07.12.2024

Thơ Trác Mộc

Dậy đi em!

 

Có những ngày hoàng hôn buộc vào nắng

trôi thênh thang trên dốc sỏi hững hờ

ngày dòng người đi qua đáy mắt vội

lật bàn tay thêm nếp gấp giữa mùa

 

Em thủy chung ngồi hát khúc đợi chờ

mưa bung xõa giữa niềm tin trắng xóa

chợt nhận ra những ngày mình lũy

cười nhạt nhòa... khát nắng đổ lung linh

 

Này đây hỡi! Cõi lòng rộn ràng quá!

mở bung thôi những cánh hoa vừa

đừng mặc niệm một khúc buồn đã

sớm bình minh, ánh nắng đã chan hòa

 

Em gấp vội ức ngày nghiệt ngã

môi mỉm cười... kìa ai đang hỏi?

một điều thôi khó quá bao lần...

một điều thôi em sao cứ giữ...

dậy đi em trời đã sáng rực rồi.

 

Tháng mười một

 

Trăng vẫn nghiêng giữa trời vằng vặc

đôi dòng tương lướt ngang cung đàn cổ.

Người vội đến trong một đêm…

Vớt ánh trăng, ngỡ nhân gian mộng lành.

 

Dưới ánh đèn vàng…

Người ngồi đó giữa không gian tĩnh mịch

Đôi lời dịu dàng đã bao lần tránh

Thanh bình chợt nhìn qua ô cửa nhỏ

Tay rót thanh xuân, chẳng cạn dần

 

Gió ngang qua tóc, đôi lần bối rối

Ngập ngừng câu chuyện mãi chưa xuôi

Một niệm tinh khôi trong ánh mắt nhìn

Rồi nào ai biết? Mình còn suy nghĩ

Năm tháng trôi đi, tuổi đã chừng…

 

Ta về lòng còn mãi vấn vương

Hôm ấy, đến đây lẽ gì?

10/11/2024

T.M

Bài viết khác cùng số

Văn học, Nghệ thuật Đà Nẵng - Thành tựu và triển vọngNhững mảnh trăng hao khuyếtLên Tà Lang nghe kể chuyện cây Tà VạtĐà Nẵng thức giấcTruyền thuyết về một ngọn núiKý ức trường xưa trên đất BắcRa Trường Sa nhớ Hoàng SaHấp dẫn Quảng ĐàAnh - Người Chiến sĩSáng tác ca khúc - Thế mạnh của Hội Âm nhạc Đà NẵngChuyển đổi số với văn hóa dân gian Đà NẵngNhiếp ảnh Đà Nẵng trong sự chuyển mình của công nghệ sốTừ Liên hoan phim Châu Á Đà Nẵng - Nghĩ về một thành phố điện ảnhĐịnh hướng phát triển múa đương đại thành phố Đà NẵngĐam mêBóng ngả chân trờiNgười đọc sáchBiển và ngườiThơ Thy NguyênThơ Đỗ Ngọc HanhThơ Vạn LộcThơ Huỳnh TrâmThơ Tăng Tấn TàiTình phù saThơ Lương Cẩm QuyênSáng đứng đầu sông cho gió bayChiếc gối lá đinh lăngThơ Nguyễn Minh HùngThơ Trác MộcThơ Trương Thị Bách MỵThơ Long VânThơ Nguyễn Văn TámĐất nước tôi mang hình núiThơ Nguyễn Đức DũngThơ Thanh Dương HồngCó một Hà Nội của chúng mìnhThơ Trần Trình LãmTrò chuyện cùng hoa dạiThơ Bùi Công MinhThơ Nguyễn Hoàng ThọThơ Trần Văn ThọĐiện ảnh - Nhịp cầu vàng phát triển Đà NẵngVề miền biên viễn cùng Trần Ngọc ĐứcMột số quan điểm cách mạng, tiến bộ của Nguyễn Đình Thi trên lĩnh sáng tác Văn học và Nghệ thuậtTạo nguồn văn nghệ sĩ trẻ cho văn học nghệ thuật Đà NẵngTạp chí Non Nước - Cùng nhịp đập cuộc sống hôm nayNgười Đà Nẵng với thi pháp học hiện đạiĐọc văn học là đọc văn hóaTrên lá sâu vẽ bùa - thái độ sống đầy trách nhiệmMưa phố cổ dâng nhớ thương*Con người mong manh trong Người ăn chayThế giới nghệ thuật thơ Đinh Thị Như ThúyMỹ thuật Đà Nẵng - Xu thế phát triển và hội nhậpKiến trúc cũ trong đô thị hiện đại: Hạn chế hay cơ hộiTrong sươngTừ trái tim đến trái timChiều bên bến cảngSoi BóngĐường ra chợThiếu nữLá rơiĐà Nẵng gợi thương gợi nhớƯớc mơ Việt NamBiển vẫn hát bài ca bất tử