Vô thường

05.01.2023
Nguyễn Ngọc Hạnh

Vô thường

Thời gian

màu cỏ khô tàn úa

dấu vết còn lưu trên mỗi phận người

Bức tranh cõi đời đầy cát bụi

trôi chậm dần

cứ chậm dần trôi

 

Cứ bào mòn

thương nhớ đời tôi

dày vò trái tim vỡ nát

Ai hiểu được nỗi đau hạnh phúc

là buồn vui nhỏ hẹp

giữa đời thường

 

Có lạ gì

dấu vết thời gian

Vừa để nhớ, để quên

vừa mong đợi

Nhớ mà thương một thời thơ dại

Nơi tôi sinh ra

bụi chuối sau vườn

 

Có lạ gì

bếp lửa cời than

tàn tro đượm nồng hơi ấm

Mẹ ấp ủ tôi

tay bùn chân lấm

qua bao năm tháng cơ hàn

 

Có lạ gì

Cát bụi trần gian

Ai chẳng muốn quên

những điều không thể nhớ

Thời gian như là hơi thở

Tắt lịm rồi ký ức cháy bùng lên

 

Có những điều

nhớ cũng thành quên

Được mất trên đời trôi qua hết

Có gì đâu bóng đời nhỏ hẹp

Thời gian trôi

rơi xuống chậm dần

 

Lạ gì vô ngã sắc không

Thời gian một giấc vô thường mong manh…

10.11.2022
N.N.H

Bài viết khác cùng số

Côn Đảo - Phố Cây bàng, biển và người nhạc sĩ thiên tàiNhững đám mây thổ cẩmNhững ngày cuối nămNăm cũChuyện vui kể vào dịp TếtTản mạn bốn mùa nước MỹThanh Mai Tầm XuânVàng Mai rực rỡĐừng nói lời yêu chiều ba mươi TếtMùa chim ri làm tổMỹ nhân ám ảnhMột thời vui nhộn cùng chú mèo máy đến từ tương laiMùa xuân trên tầng ký ứcMùa xuân khơi dậy khát vọng phát triểnCó một Đà Nẵng hào hùng 55 xuân trướcTập hợp và phát huy vai trò của văn nghệ sĩ Đà Nẵng - Những vấn đề đang đặt raHồi ức Mã ChâuVaThầm thì bên suốiĐoản khúc cho một ngàyXuân muộnNgày giỗ nộiTruyền thuyết hoa Dã QuỳNgày nắng vỡChào nhé mùa ĐôngTự sựChiều sông HànNghĩ vẩn vơ giữa con sóng thời gianVó ngựa trót hoang emVô thườngBến gióThơ Nguyễn Nho Thùy DươngGiao mùaLy cà phê quán nhỏMưa trên tượng người Việt cổDắt em về miền biểnCà phê chiềuChùm Haiku mùaĐi để trở vềNgẫu khúc cầu vàngChuyển mùaTết nướcDự cảm GiêngĐã chínMùi TếtThèm một vòng tayTết quêKhúc tiễn ngày xuânPhía xuân quê nhàPhía xuân xaĐó là cách mùa xuân chạm vào chúng taChạm xuânEm về tắm biển Tiên SaTôi yêu Đà NẵngTháng GiêngCuối TếtTếtNgày rất dàiPhiên chợ tình toàn đá núiGiả sửĐợi xuânLàng, Đình làng và Hội làng ngày xuânNgày xuân đọc lại thơ Tết của Phan Bội ChâuCon mèo trong văn hóa dân gian Việt NamHình ảnh con mèo trong thơ thiếu nhiNhớ “Mùa xuân đầu tiên”Ngày xuân nhớ cụ Nguyễn Văn XuânLưu Quang Vũ và một thế hệ đồng hànhVũ Hạnh một nhân cách văn học khó quênBiến thể - Khúc bi ca nhân thếVề chùm thơ hai bài thơ Xuân Áng tức cảnh của Phan KhôiTiếng thơ Nguyễn Nho NhượnĐà Nẵng - Thành phố niềm tinHọa sĩ Nguyễn Trọng Dũng với triển lãm tranh lụaCon mèoChiều Đà NẵngBốn mùa nhớ BácTuổi mười lăm