Tết nước

05.01.2023
Nguyễn Thánh Ngã

Tết nước

có ai hiểu,

nước cũng bôn ba, tan chảy

cũng cuồn cuộn lo toan

cũng đến thời lắng đọng...

 

từ thạch nhũ hang sâu

tới lặng lẽ giếng khơi

nước len lỏi ngấm vào hồn đất!

 

sự an tĩnh sâu xa

đã làm nên mạch sống

ta uống vào

nghe róc rách hồn ta

những niềm vui dâng lên khóe mắt

sự long lanh của giọt sương nguyên đán

tinh khiết và nguyên sơ dưới ánh mặt trời

 

tết của nước,

trong bùi ngùi men rượu

nồng ấm đắng cay

và ngọt lịm nhọc nhằn

 

bởi có nước mới có non sông

có nước mới có hồn dân tộc!

 

có ai hiểu,

tết nước là sự trong vắt

gột rửa tháng năm soi mặt cuộc đời

để nhận thấy

có thể thiếu thế thời

nhưng không thể thiếu nước!

vì nước luôn đong đầy

nhịp đập mới

của trái tim...

N.T.N

Bài viết khác cùng số

Mùa xuân trên tầng ký ứcTập hợp và phát huy vai trò của văn nghệ sĩ Đà Nẵng - Những vấn đề đang đặt raCôn Đảo - Phố Cây bàng, biển và người nhạc sĩ thiên tàiNhững đám mây thổ cẩmNhững ngày cuối nămNăm cũChuyện vui kể vào dịp TếtTản mạn bốn mùa nước MỹThanh Mai Tầm XuânVàng Mai rực rỡĐừng nói lời yêu chiều ba mươi TếtMùa chim ri làm tổMỹ nhân ám ảnhMột thời vui nhộn cùng chú mèo máy đến từ tương laiCó một Đà Nẵng hào hùng 55 xuân trướcMùa xuân khơi dậy khát vọng phát triểnTết quêEm về tắm biển Tiên SaTôi yêu Đà NẵngChạm xuânĐó là cách mùa xuân chạm vào chúng taPhía xuân xaPhía xuân quê nhàKhúc tiễn ngày xuânThơ Nguyễn Nho Thùy DươngTruyền thuyết hoa Dã QuỳNgày nắng vỡChào nhé mùa ĐôngHồi ức Mã ChâuChiều sông HànNghĩ vẩn vơ giữa con sóng thời gianVó ngựa trót hoang emVô thườngBến gióNgày giỗ nộiGiao mùaĐi để trở vềĐợi xuânGiả sửPhiên chợ tình toàn đá núiNgày rất dàiTếtCuối TếtDự cảm GiêngMưa trên tượng người Việt cổDắt em về miền biểnCà phê chiềuChùm Haiku mùaLy cà phê quán nhỏNgẫu khúc cầu vàngChuyển mùaTết nướcĐã chínMùi TếtThèm một vòng tayTự sựVaThầm thì bên suốiĐoản khúc cho một ngàyXuân muộnTháng GiêngNgày xuân đọc lại thơ Tết của Phan Bội ChâuLàng, Đình làng và Hội làng ngày xuânCon mèo trong văn hóa dân gian Việt NamHình ảnh con mèo trong thơ thiếu nhiNhớ “Mùa xuân đầu tiên”Ngày xuân nhớ cụ Nguyễn Văn XuânLưu Quang Vũ và một thế hệ đồng hànhVũ Hạnh một nhân cách văn học khó quênBiến thể - Khúc bi ca nhân thếVề chùm thơ hai bài thơ Xuân Áng tức cảnh của Phan KhôiTiếng thơ Nguyễn Nho NhượnĐà Nẵng - Thành phố niềm tinHọa sĩ Nguyễn Trọng Dũng với triển lãm tranh lụaCon mèoChiều Đà NẵngBốn mùa nhớ BácTuổi mười lăm