Về Đường Lâm

10.01.2024
Ngô Liên Hương

Về Đường Lâm

Cổng làng Đường Lâm ngày xuân

 

Giêng hai về làng cổ

Nắng nhẹ

Gió tươi

Những hạt sương lung linh ngọn cỏ

Áo ai bay rực rỡ cổng làng

 

Đường Lâm

Dải mây trắng vắt ngang trời bồng bềnh quá khứ

Hương vị tương truyền Bà chúa Mía

Bờ môi ngọt lịm tên làng

Trong vắt giếng đình

Rạng ngời mắt rồng thiêng thế kỷ

Những mảng tường đá ong lưu niên bền bỉ

Âm vang dấu tích ngàn đời phong hoá tự nhiên

Giang vòng tay ôm ấp nếp nhà ấm êm

Bóng dáng xa xưa quần tụ

Chum tương, bếp rạ, vại cà…

 

Đường Lâm

Vần vũ nắng mưa

Những mảng rêu xanh trải dài lịch sử

Mảnh đất hai vua dũng mãnh thiêng liêng

Ngọn nến lung linh bảng lảng sợi khói thơm

Phiêu diêu một không gian huyền thoại

Cảo thơm lần giở

Địa linh nhân kiệt bao đời

 

Đường Lâm

Cõi an nhiên dập dìu thập phương gửi bước

Lắng một chút bình yên giữa bề bộn sân si, héo hắt tâm can, mòn hao vị kỷ

Nhấp ngụm chè xanh thanh chát đậm đà vị quê

Chơi vơi thả hồn theo hương nếp tương sóng sánh

Thời gian ngưng đọng

Đất lề quê thói một đời

 

Đường Lâm

Cây đa, giếng nước, sân đình liệu còn xưa cũ

Ngoài kia đô thị gọi mời

Những khối bê tông trĩu nặng lòng người

Một mai dừng bước nơi đây

 

Nhặt viên đá ong vỡ vụn lòng tay

Ước mong những sớm mai trong trẻo

Dẫu có xa xôi trăm nơi vạn nẻo

Vẫn khăn áo rộn ràng cờ mở trống giong

Như giêng hai này về với Đường Lâm

N.L.H

Bài viết khác cùng số

Thành phố phía Tây BắcMỹ Khê mùa xuânTiếng chim hót bên triền núi xanhCon tằm bận nhả tơĐừng đợi đến ngày 30 TếtXuân về trên núiCampuchia - đi và thấyTếtNgày Tết vắng tiếng raoỨng xử độc đáo của Bác Hồ 80 năm trướcĐà Nẵng những năm Thìn dưới thời Pháp thuộcTết Nguyên Đán - từ cái nhìn của Nguyễn Văn XuânMùa xuân ngẫm về văn minh và ngụ ngôn của láChiếc bánh cay vị gừngLy rượu chiều cuối nămSáng chủ nhật uống trà hoa cúcChiều mưa biển Mỹ KhêThơ Nguyễn Đông NhậtVĩnh cửuHồn người xưaThơ ngắnGhé thăm bạn cũMột nửa tôiCuối năm lại nhớ rừngĐêm nghiêngĐầu năm đọc lại Hoàng hạc lâuChiều xuânNắng xuânLạc phố bên sôngMùa xuân trên đồi cây sungMùa lạVê qua trảng vắngChùm Haiku mùaMưaCánh đồng thiếu nữÁo carô*Cánh mỏng chao nghiêngTiếng xuânTản khúc ngày cuối đôngĐi giữa sương đêmThơ Trần Trúc TâmThời gianBên ướt mẹ nằmGiọng quêThì thầm với cỏNgọn gió quẫy chân mùaVề Đường LâmCành xuân biếcVề bên tháng GiêngLúc lòng Nguyên ĐánXuân hạnh phúcXuânĐóa hoa xuânTa là cây cúc nhỏMột nhành xuânNắng tháng GiêngCuối năm về thăm nơi sơ tán cũĐọc tự truyện Ong rừng của Phan Đức NhạnMột tập ký sự khắc họa vùng đất, văn hóa, con người Đà NẵngĐynh Trầm Ca và nỗi hoài hươngSố nhiều và số ít trong lao động nghệ thuậtVõ Rồng ở nước ViệtNhớ Giáo sư Nguyễn Văn Hạnh và Trăm năm thơ đất QuảngTìm về thế giới tuổi thơ qua “Bồ Công Anh bay theo gió”Người dẫn tôi về phía mặt trời mọc *Ấn tượng đẹp về Triển lãm "Mỹ thuật Đà Nẵng năm 2023"Mùa xuân, đọc sắc vàng trong thơHình tượng con rồng trong văn hóa ViệtRồng - Makara trong mỹ thuật ChampaTrầm tư của một người yêu thơMúa trong văn hóa du lịchBóng trời soi ruộng nướcTranh vuiẢnh nghệ thuật "Tổ quốc bên bờ sóng"Xuân Giáp thìn 2024Chuyện vui: Một ngày xuânTình ta mãi mãi mùa xuânĐà Nẵng và em