Vĩnh cửu
Gió từ mặt sông thổi qua triền tháp
Chiều sắt se buồn như gốc sồi già
Bạch dương rì rào kể chuyện cũ nước Nga
Câu chuyện đã khác xưa và hình như con người cũng khác
Đại lộ tôi qua chưa kịp biết tên
Dòng người đi vội vã không quen
Nhưng Tử đinh hương vẫn trắng và Thanh lương trà đỏ
Phong cầm du dương trên phố cổ Arbat
Vẫn là giai điệu cũ
Tranh Levitan vẫn vàng thắm trời Nga
Nhạc cất lên trước tượng đài Người lính Vô danh
Ánh trăng vàng chiếu khắp thôn làng
Chiến trường không còn tiếng súng xưa hờn oán
Giờ này anh về đâu hỡi người bạn cùng binh đoàn…
Người lính Nga muốn mỉm cười với tôi nhưng đành lặng im
Bởi anh đang bồng súng nghiêm trang trên bục danh dự
Người lính ấy hay Hồng Quân xưa cũ
Tôi đã gặp trong trang sách Phadeev, Pholevoi hay Erenburg
Chuyện đã khác xưa rồi con người cũng khác xưa
Nhưng bạch dương vẫn xanh và lá phong vẫn đỏ
Đàn chim sẻ vẫn nô đùa bên cửa sổ
Những bức tường Kremlin vẫn loang lổ màu rêu
Gió vẫn thổi mùi hương táo xanh táo đỏ
Chuông thánh đường Basil vẫn du dương hoang liêu
Khoảng khắc ấy Matxcơva, tôi chợt hiểu
Dù chỉ một lần thắp
Ngọn lửa Vĩnh cửu không bao giờ tắt
Dù chuyện đã khác và hình như con người cũng khác
U.T.B