Vĩnh cửu

10.01.2024
Uông Thái Biểu

Vĩnh cửu

Gió từ mặt sông thổi qua triền tháp

Chiều sắt se buồn như gốc sồi già

Bạch dương rì rào kể chuyện cũ nước Nga

 

Câu chuyện đã khác xưa và hình như con người cũng khác

Đại lộ tôi qua chưa kịp biết tên

Dòng người đi vội vã không quen

Nhưng Tử đinh hương vẫn trắng và Thanh lương trà đỏ

Phong cầm du dương trên phố cổ Arbat

Vẫn là giai điệu cũ

Tranh Levitan vẫn vàng thắm trời Nga

 

Nhạc cất lên trước tượng đài Người lính Vô danh

Ánh trăng vàng chiếu khắp thôn làng

Chiến trường không còn tiếng súng xưa hờn oán

Giờ này anh về đâu hỡi người bạn cùng binh đoàn…

Người lính Nga muốn mỉm cười với tôi nhưng đành lặng im

Bởi anh đang bồng súng nghiêm trang trên bục danh dự

Người lính ấy hay Hồng Quân xưa cũ

Tôi đã gặp trong trang sách Phadeev, Pholevoi hay Erenburg

 

Chuyện đã khác xưa rồi con người cũng khác xưa

Nhưng bạch dương vẫn xanh và lá phong vẫn đỏ

Đàn chim sẻ vẫn nô đùa bên cửa sổ

Những bức tường Kremlin vẫn loang lổ màu rêu

Gió vẫn thổi mùi hương táo xanh táo đỏ

Chuông thánh đường Basil vẫn du dương hoang liêu

 

Khoảng khắc ấy Matxcơva, tôi chợt hiểu

Dù chỉ một lần thắp

Ngọn lửa Vĩnh cửu không bao giờ tắt

Dù chuyện đã khác và hình như con người cũng khác

 

U.T.B

Bài viết khác cùng số

TếtCampuchia - đi và thấyThành phố phía Tây BắcMỹ Khê mùa xuânTiếng chim hót bên triền núi xanhCon tằm bận nhả tơĐừng đợi đến ngày 30 TếtXuân về trên núiNgày Tết vắng tiếng raoChiếc bánh cay vị gừngMùa xuân ngẫm về văn minh và ngụ ngôn của láTết Nguyên Đán - từ cái nhìn của Nguyễn Văn XuânĐà Nẵng những năm Thìn dưới thời Pháp thuộcỨng xử độc đáo của Bác Hồ 80 năm trướcNắng tháng GiêngCuối năm về thăm nơi sơ tán cũVề Đường LâmMột nhành xuânNắng xuânMùa xuân trên đồi cây sungLạc phố bên sôngTiếng xuânChiều xuânLy rượu chiều cuối nămĐầu năm đọc lại Hoàng hạc lâuĐêm nghiêngMột nửa tôiCành xuân biếcVề bên tháng GiêngLúc lòng Nguyên ĐánXuân hạnh phúcXuânĐóa hoa xuânTa là cây cúc nhỏThơ Trần Trúc TâmĐi giữa sương đêmTản khúc ngày cuối đôngMùa lạCánh mỏng chao nghiêngThời gianÁo carô*Cánh đồng thiếu nữMưaChùm Haiku mùaVê qua trảng vắngBên ướt mẹ nằmGiọng quêThì thầm với cỏNgọn gió quẫy chân mùaCuối năm lại nhớ rừngSáng chủ nhật uống trà hoa cúcChiều mưa biển Mỹ KhêThơ Nguyễn Đông NhậtVĩnh cửuHồn người xưaThơ ngắnGhé thăm bạn cũMột tập ký sự khắc họa vùng đất, văn hóa, con người Đà NẵngMúa trong văn hóa du lịchẤn tượng đẹp về Triển lãm "Mỹ thuật Đà Nẵng năm 2023"Đọc tự truyện Ong rừng của Phan Đức NhạnSố nhiều và số ít trong lao động nghệ thuậtTrầm tư của một người yêu thơVõ Rồng ở nước ViệtĐynh Trầm Ca và nỗi hoài hươngNhớ Giáo sư Nguyễn Văn Hạnh và Trăm năm thơ đất QuảngRồng - Makara trong mỹ thuật ChampaHình tượng con rồng trong văn hóa ViệtMùa xuân, đọc sắc vàng trong thơTìm về thế giới tuổi thơ qua “Bồ Công Anh bay theo gió”Người dẫn tôi về phía mặt trời mọc *Tranh vuiẢnh nghệ thuật "Tổ quốc bên bờ sóng"Xuân Giáp thìn 2024Bóng trời soi ruộng nướcChuyện vui: Một ngày xuânTình ta mãi mãi mùa xuânĐà Nẵng và em