Thơ: Thiếu Khanh

18.01.2012

Thơ: Thiếu Khanh

Tuổi tình ta

Em ngã xuống giữa mặt đường Thanh Quít

Hỡi đất trời thần thánh rất vô tri!

Áo trinh nữ đã đầm đìa máu thịt

Thương một đời em chưa mặc áo vu quy

 

Anh mải miết xa một ngàn cây số

Nào hay em trên bờ vực ngàn năm

Trong bão lửa đất trời đang sụp đổ

Anh ở đâu?

                 Thoi thóp chỗ em nằm.

 

*

Không pháo nổ

                   không ruợu hồng ca nhạc

Họ nhà trai nhà gái khóc sụt sùi

Không ai nỡ chúc chúng mình

                  "trăm năm hạnh phúc”

Ngỡ ngàng lạc lõng bó hoa tươi

 

Em thiêm thiếp giữa vô vàn thương tích

Có hình dung đám cưới thế nào đâu.

Phép mầu nhiệm của tình mình tiếp sức

Tạ ơn đời hoa quý được thơm lâu!

 

Chim lại hót và hoa hồng lại nở

Bởi luôn có anh bên cạnh suốt đời em

Cuộc sáng thế bắt đầu từ bữa đó

Mình đứng chung mặt đất vững vàng thêm

*

Em yêu dấu - lành rồi cơn mộng dữ

(Mới hôm qua mà đã hai mươi năm!)

Còn thơm lựng vạt áo dài xuân nữ

Đêm xuân ta trăng quý cũng thêm rằm

 

Vất vả suốt bảy ngàn ngày trăng mật

Cùng anh qua bao hang rắn hang rồng

Con mỗi đứa góp dài thêm tiếng hát

Tay anh gầy đêm ngắn - ấm em không?

 

Xin ngửa hôn cả đất trời xứ Quảng

Từ ngôi trường em học lối em qua

Từ Cẩm Lệ - Miếu Bông - Hội An - Đà Nẵng

Mỗi con đường ngờ đọng dáng em xưa

 

Một hôm nào bỏ rừng về xứ biển

Ngồi bên nhau ghế đá bến sông Hàn

Em rửa mới hồn anh bằng kỷ niệm

Để anh gặp lại mình vụng dại tuổi hăm lăm.

 

*

Con đã lớn

               Dung nhan mình đã khác

(Tháng năm nhiều thể xác cũ đi thôi)

Nhưng suốt con đường trăm năm hạnh phúc

Hai đứa mình chỉ mới tuổi hai mươi.

                                                                                                B’lao, 11/1988.

                                                                                                        T.K

Bài viết khác cùng số

Lửa đất nung - Truyện ngắn - Hoàng ĐặngGhi chép ở Mỹ - Thái Bá LỢICòn thương... cây chuối mọc sau hè - Tạp bút - Huỳnh YênGánh nước đêm giao thừa - Nguyễn Nhã TiênĐà Nẵng, thanh tao mùa xuân sớm - Bút ký - Nguyễn Thị Anh ĐàoTây Phong Lĩnh, ngày chớm Xuân - BÙI CÔNG MINHChiều cuối năm - Ghi chép - Hồ Duy LệĐà Nẵng - 15 năm phát triểnMùa Xuân mới của nỗ lực sáng tạo trên chặng đường 15 nămThơ: Trần Trình LãmTHƠ:Nguyễn Văn ChươngThơ: Tường LinhThơ: Trịnh Bửu HoàiThơ: HUỲNH THỦY KIỀUThơ: Phan Minh MẫnThơ: NGUYỄN THÁNH NGÃThơ: TRẦN DZẠ LỮThơ: Nguyễn Đức PhongThơ: TÓC NGUYỆTThơ: Nguyễn Xuân TưThơ: Nguyễn Kim HuyThơ: Nguyễn Nho KhiêmThơ: Thiếu KhanhThơ: Nguyễn HoaThơ: La TrungThơ: NGUYỄN TRỌNG TẠOThơ: VẠN LỘCThơ: MAI MỘNG TƯỞNGThơ: Nguyễn Văn TámThơ: Ngô ThỊ Thục TrangThơ: Nguyễn Hoàng SaThơ: Nguyễn Nho Thùy DươngThơ: MAI HỮU PHƯỚCThơ: Võ Kim NgânThơ: Hoàng Thanh ThụyThơ: ĐỖ THƯỢNG THẾThơ: NGUYỄN ĐĂNG HẢIThơ: Vũ PhánThơ: Lê Anh DũngThơ: Nguyễn QuânThơ: Trương Quang SinhThơ: Lam GiangThơ: Thanh BìnhThơ: Trung NgônThơ: PHỤNG LAMThơ: Phương ThànhThơ: Trần Trúc TâmThơ: Nguyễn Đức NamThơ: Phan ChínThơ: Nguyễn Tường VănThơ: Hoàng QuyênThơ: Nguyễn Thành LongMùa xuân trong thơ Haiku○VĂN HỌC VÀ NHÀ TRƯỜNG: Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu○MỸ THUẬT: Họa sỹ Ớt○ÂM NHẠC:Nhớ La Hối với ca khúc “Xuân và Tuổi trẻ”Chí sĩ, nhà báo Huỳnh Thúc Kháng đón tết ở Côn Lôn như thế nào?Tết Nguyên Đán và những phong tục cổ truyền của người ViệtChuyện vui của các nhà văn thời chống MỹNhững con chữ rạo rực TếtTâm sự của một người sáng tác