Cảm nghĩ về Nguyên Hồng - Đinh Thường

11.05.2015

Cảm nghĩ về Nguyên Hồng - Đinh Thường

Khi tôi đến với văn chương, Ông đã khuất rồi

Hội Văn nghệ đã mấy lần thay Chủ tịch

Những cuộc hội thảo vang xa bởi tư duy mới lạ

Hai tiếng Nguyên Hồng trang trọng một miền văn.

Chuyện văn chương ám ảnh quanh năm

Cánh nhà văn thường neo mình nơi quán cóc

Người cùng thời lật giở từng kỷ niệm,

                                    người tới sau lo góc mở riêng mình

Không ai bảo ai mắt mờ mưa bụi

            ai đó thầm thĩ gọi tên Ông giữa hai đợt triều cường.

Tiếng còi tàu chọc lủng trời sông Cấm

Dường như Ông đang khóc cùng Tám Bính

                                    dưới những lầu cao ánh điện lung linh.

Tôi lang thang trong chiều gió nổi

Như thấy ông cười ở phía xa xăm.

Đ.T