Thơ Nguyễn Hàn Chung
04.11.2015
Ký ức
Phù sa đọng lại thành đồng
sông ơi
sao còn thiêm thiếp chảy
có phải nợ biển xanh cánh buồm xa ngái
sông chảy hết đời sông
tình phụ cỏ xanh bờ
Tôi đã đi qua những con sông
sông đến không ngờ
sóng vỗ tự ngày ký ức
có khóm tre vắt mình rạo rực
rơi già lên tóc em
Người đàn bà sông suốt đời thảo thơm
nuôi mầm xanh trong cát
lặng thinh thế mà sóng xô rào rạt
em mởn mơ theo gió không ngờ
Rồi cũng sẽ đến cái ngày
anh cạn kiệt tứ thơ
về cùng em vọc cát
sông sẽ nói những điều anh giấu biệt
sợ mai xa cô độc ngón chân trần
Anh rồi em
ai cũng sẽ về không
hành lý gửi toa nghìn sau chảy miết.
Một mình với hoa hồng
Cầm trong mơ
một cành hoa
Sắc hồng hoa
có phôi pha
một vài
Ném tung
vào cõi trần ai
Mầm xanh
từ cánh hoa phai
cứa mình.
N.H.C
Bài viết khác cùng số
Thầy em - Chế Diễm TrâmBệnh - Nguyễn TrungĐế Thiên Đế Thích - Trương Văn KhoaThợ hình Bãi Sau - Trần Đức TiếnSắc mai... - Nguyễn Đông NhậtBên sông Hàn - Huỳnh Viết TưChạm vào tháng mười một... - Ngô Thế LãmMón quà đắt giá - Bùi Đê YênThơ Nguyễn Ngọc HạnhThơ Nguyễn Miên ThượngThơ Việt HưngThơ Tăng Tấn TàiThơ Trần SangThơ Nguyễn Hàn ChungThơ Đinh Thị Như ThúyThơ Nguyễn Tam Phù SaĐọc Thuyền độc mộc của nhà văn Bùi Công Dụng - Phạm Thị Kim TrâmVề Kiến trúc và Kiến trúc sư Đà Nẵng - Hoàng Đạo KínhKhai thác đặc trưng cảnh quan tự nhiên góp phần tạo lập bản sắc đô thị Đà Nẵng - Tô Văn HùngKiến trúc Đà Nẵng - thực trạng và xu thế - Hồ Thế VinhMối lương duyên của Âm nhạc và Kiến trúc - Trần Quang MinhHọa sĩ Nguyễn Trọng Khôi: Ám ảnh từ những nếp gấp lạnh - Lê Huỳnh LâmPhan Duy Nhân - tản mạn thơ - Bùi Xuân Tìm hiểu nguồn gốc và ý nghĩa của từ “cải lương” - Trần Phước ThuậnMột hai điều còn băn khoăn về nhà văn Phan Khôi và truyện ngắn Ông Năm chuột - Phan Nam SinhTrả lại “năm sinh” cho tấm bia Ngũ Uẩn Sơn cổ tích Phật tịch diệt lạc - Nguyễn Dị Cổ