Y nguyên nỗi buồn
03.04.2009
Chiều đọng lại mấy câu thơ chõng chơ
giấc ngủ trưa buông lời khói
biếc một điệu hò
giọng Huế mười thương
tôi tận tường nỗi nhớ trong tim
nhịp đập lỗi thời gian vẩn vơ đốt tay
phím đàn bứt lên nhịp tám
lá rơi
mùa đông ươm những hạt buồn
tiếng hát ai vấp vào chiều tôi
tóc mai vấn lên từng nốt đậm
bây giờ ai chèo vớt nỗi buồn
trên dòng sông số phận?
phía ấy
phố không có màu rêu như nắng
vẫn nguyên nỗi buồn
tình yêu đựng kín bàn tay?
Anh có hay
Bây giờ em đang khóc?
Noel 2008
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
Bài viết khác cùng số
Ngày cậu cóc ra điNhững mẩu chuyện về Bác HồBố, conĐi lạc giữa thị thànhMột thoáng Hòa MỹHồn maiNhớ về quê mẹẤn tượng Kolkata Ám ảnhY nguyên nỗi buồnĐánh rơi...Mưa tháng sáuNgày anh yêu emSinh nhậtBến đợiVu vơHạt yêu thươngHơi thở mùa thuĐốt cháy !Dòng đờiKỷ niệm 40 năm ngày mất nhà văn-liệt sĩ DƯƠNG THỊ XUÂN QUÝ (1969-2009): Dương Thị Xuân Quý cuộc đời và trang viếtChi hội nghệ sĩ múa Việt Nam tại Đà Nẵng với trách nhiệm nâng tầm cao nghệ thuậtDìu dịu những trào dâng…Dòng chảyẢnh hình để lạiThu Bồn viết về nghề văn, nhà văn và chuyện làm thơLưu Trùng Dương - nhà thơ của nhân dân, nhà thơ của anh “Bộ đội Cụ Hồ”Hàn Mặc Tử và cái tôi mê dại trong “Đau thương”Năng động một cây bút lão thànhLo tròn chữ Hiếu