Hạt yêu thương
03.04.2009
bỏ lại tuổi hai mươi bên triền cỏ may
ngăn ngắt buổi chiều
câu hát mẹ tựa cửa ngóng trông
mắt cha mờ gỡ từng sớm mai nhóm lửa
mang theo khát khao của loài hoa nẩy yêu thương từ
khô kiệt
gieo hạt tình yêu xa lạ xứ người
đêm đêm những giấc chiêm bao rủ nhau về huyễn hoặc
câu thơ sinh thành sau những hoan ca
tao ngộ biệt ly suốt cuộc hành trình
mùa tigôn trẩy hồng hẻm vắng
chát đắng bờ môi vẫn nụ cười khoáng đạt
gió ngập đầy khôn nắm bắt
phố thênh thang
không thể đau hộ nhau điều cất tận đáy tim
một ánh sẻ chia
nhẹ hơn ngày xám xịt
khi mọi triết lý chẳng làm đêm ngắn được
người hẹn nhau về hoà giải cùng trăng
NGÔ THỊ THỤC TRANG
Bài viết khác cùng số
Ngày cậu cóc ra điNhững mẩu chuyện về Bác HồBố, conĐi lạc giữa thị thànhMột thoáng Hòa MỹHồn maiNhớ về quê mẹẤn tượng Kolkata Ám ảnhY nguyên nỗi buồnĐánh rơi...Mưa tháng sáuNgày anh yêu emSinh nhậtBến đợiVu vơHạt yêu thươngHơi thở mùa thuĐốt cháy !Dòng đờiKỷ niệm 40 năm ngày mất nhà văn-liệt sĩ DƯƠNG THỊ XUÂN QUÝ (1969-2009): Dương Thị Xuân Quý cuộc đời và trang viếtChi hội nghệ sĩ múa Việt Nam tại Đà Nẵng với trách nhiệm nâng tầm cao nghệ thuậtDìu dịu những trào dâng…Dòng chảyẢnh hình để lạiThu Bồn viết về nghề văn, nhà văn và chuyện làm thơLưu Trùng Dương - nhà thơ của nhân dân, nhà thơ của anh “Bộ đội Cụ Hồ”Hàn Mặc Tử và cái tôi mê dại trong “Đau thương”Năng động một cây bút lão thànhLo tròn chữ Hiếu