Thơ Đinh Thị Như Thúy

21.10.2013

Thơ Đinh Thị Như Thúy

cái chết của những bông hoa

 

những cánh hoa

những ngón tay khép vào nhau

nâng niu

níu

mùi hoa ngòn ngọt héo

 

mỗi ngày qua

chút tươi xinh còn lại dịu dàng buông

không làm sao cầm được màu sự sống

 

những cánh hoa

những ngón tay rụt rè

dần xếp lại

bịn rịn

thả trôi

hơi thở cuối

 

những thì thầm trong căn phòng thinh lặng

những thì thầm

những thì thầm bất tận

 

những cánh hoa

từ phương xa

nằm xuống

thành nấm mồ xa xứ

 

sáng lên trong lạnh buốt

đẹp và buồn

 


 

 

 

ban mai đi dọc sông Hàn

 

thường đi dọc sông Hàn mỗi sớm mai

thời khắc vắng

đón ngọn gió đến từ bờ Đông

ngọn gió ăm ắp ánh mặt trời

 

ban mai

sông Hàn trắng

thương làm sao những vòm cây xa xôi

khu vườn thiếu hơi thở

lặng

 

dịch chuyển không làm nên ngăn cách

sông Hàn ban mai kéo một vệt sáng

cơn rùng mình bén ngọt

cắt vào ngày

 Đ.T.N.T

Bài viết khác cùng số

Mỹ thuật Đà Nẵng trên đường phát triển - Huỳnh LêNúi thiêng - Nguyễn Văn TámNhớ Hòa Bắc - Huỳnh Viết TưTản văn Phạm Thị Ngọc ThanhBiệt thự, mèo, răng giả và những chuyện khác - Truyện Trần Đức TiếnĐinh Mỹ nhân - Truyện dã sử Đỗ Nhựt ThưCô gái vẽ linh hồn - Truyện Cẩm GiangTrung thu về gợi nhớ trăng xưa - Võ Khoa ChâuThầy ơi, em đậu tốt nghiệp rồi! - Thanh Trắc Nguyễn VănNhững giọt nước mắt - Phạm Thị Thảo Nhi Cào cào lá - Nguyễn Ánh Tuyết TrinhChúng ta chưa được nhìn thấy Vầng trán Người lo lắng ! - Bùi Công BínhViết cho những ngày xa Tổ Quốc - Lê HòaTrường Sa xanh - Phan Minh ChâuMiền Trung - Trần Hải Sâm Thơ Trần Trúc TâmThong thả với sông Hàn - Mai Mộng TưởngTiếc nuối - Vạn LộcThơ Đinh Thị Như ThúyThơ Huỳnh Minh TâmThơ Nguyễn HoaHội thảo “Thơ Đà Nẵng sau 1975 – Diện mạo và xu hướng phát triển” - Nguyễn Kim HuyĐại Chiêm Hải Khẩu-Hội An: Một cảng-thị quốc tế sầm uất thời vương quốc Champa - Trần Kỳ PhươngĐã Tìm thấy châu bộ “thật” làng Tân Thái - Đinh Thị ToanTruyện ngắn Quế Hương – thế giới của những “nỗi buồn rực rỡ” - Lê Thị HườngHai bài viết mới về Phan Khôi - Phan Nam SinhVài kỷ niệm về mỹ thuật Đà Nẵng sau 1975 - Lê Huy Hạnh