Miền Trung - Trần Hải Sâm
Có một miền Trung sinh ra trong nắng gió
Có một miền Trung đi lên từ vất vả
Một miền Trung đằm thắm tình người
Một miền Trung da diết tình đời…
Cha cày cuốc xới lên từng vạt nắng
Mẹ gieo trồng tở mở mầm xanh
Em bận bịu lên đồng, xuống ruộng
Tóc búi theo bao cọng rơm vàng
Thương biết mấy làng nửa chìm, nửa nổi
Cồn Niệt, Cồn Quan, Cồn Cưỡi, Cồn Rồng
Mắt lưới, mắt thuyền say tìm luồng cá
Thao thức cùng người bươn chải năm canh…
Miền Trung nghiêng phía mặt trời lên
Đất đai hẹp, rập rình dông bão
Mấy bận lũ dâng xóm thôn thành ốc đảo
Bao phen rét dài, nắng cháy tre pheo…
Miền Trung còn canh cánh nỗi nghèo
Lắm núi trọc, cát trần, nhiều đèo dốc
Suốt bao đời chung lưng đấu cật
Đánh giặc, giữ làng, nuôi đất sinh sôi…
Một miền Trung đau đáu trong tôi
Chiếc đòn gánh gồng hai đầu đất nước
Kiêu hãnh đi lên dẻo dai vững chắc
Tạc niềm tin trong trái tim người.
T.H.S