Có lẽ… Lê Huy Hạnh

18.12.2013

Có lẽ…  Lê Huy Hạnh


Có lẽ rồi em sẽ quên thôi

Ngôi nhà mới làm em chẳng nhớ

Chưa đi hết chiều dài con sóng vỗ

Sao hiểu đủ đầy hạnh phúc đắng cay

 

 

Có lẽ rồi chẳng còn nhớ em ơi

Lời tình tự những ngày đầu gặp gỡ

Thon nhỏ bờ vai, nụ môi nhẹ thở

Để thoáng xa quay quắt khôn nguôi

 

 

Có lẽ chẳng còn gì nữa người ơi

Để lại sau lưng những cơn mưa, giọt nắng

Câu thơ buồn, nốt nhạc trầm, khoảng lặng

Những khuya về bến cũ, nhịp cầu nghiêng

 

 

Có lẽ rồi, có lẽ, em sẽ quên

Chẳng còn nhớ vòng tay ngày xưa ấy

Chỉ còn những bức tranh sắc màu thương đến vậy

Học trò đi áo trắng lóa sân trường

 

 

Có lẽ rồi trên những con đường

Mong tìm lại dấu chân thơ dại

Cái buổi ban đầu bâng khuâng đến vậy

Hoa bằng lăng chợt tím nhắc người…

 

L.H.H.

 

Bài viết khác cùng số

Vinh dự từng là chiến sỹ QĐND của Đại tướng - Trần Trung SángMiệt quê - Trần Huy Minh Phương Vật thờ của vương quốc - Nhụy Nguyên Tiếng trưa - Nguyễn Nhã TiênNhững ngày áp thấp - Lê Thanh MyĐường ta đi dài theo đất nước - Nguyễn Thị Thu SươngThơ Nguyễn Hưng HảiLính cũ - Phan Thành MinhKhúc tháng Chạp - Trần Thiên ThịThơ Lê Hoàng LêThơ Trác MộcCuối năm chào núi ta về - Vĩnh ThôngKý ức mùa thu - Nguyễn Đức Phú ThọChiều cuối năm - Đinh Thị Như ThúyTrở lại quê xưa - Nguyễn Đức MinhThơ viết cho con - Mai Hữu PhướcNợ ! - Nguyễn Ngọc NhânCó lẽ… Lê Huy HạnhGiờ học sử - Thanh Trắc Nguyễn Văn Huyền thoại chiến mã - Nguyễn Văn Thanh Hát xạo trong hò khoan xứ Quảng - Đinh Thị HựuTư liệu địa bạ vùng Đà Nẵng - Đinh Thị ToanKhai thác kỹ xảo ngôn ngữ múa dân tộc - NSND Lê HuânVài cảm nhận từ nhiếp ảnh phim đến nhiếp ảnh số - Đặng Đăng KhoaGiấc mộng trạng nguyên trong thơ cha tôi - nhà thơ Nguyễn Bính - Nguyễn Bính Hồng CầuNghe Huệ đen độc ca - Nguyễn Thụy KhaHình tượng mẹ Thứ bằng văn học - Lưu Phương ĐịnhNgười lính Trường Sa qua bài thơ “ĐỢI MƯA TRÊN ĐẢO SINH TỒN ”của Trần Đăng Khoa - Nguyễn Thị Thu ThủyMỹ thuật Đà Nẵng từ mùa xuân 1975 - Hoàng Đặng