Viết trên bờ Mỹ Khê – Nguyễn Văn
11.07.2013
Khi đưa nhau ra biển
Sóng nước dâng triều
Mặt trời chuyển sắc màu chờ lặng
Biết nói gì cho cạn một lần yêu
Cuộc sống dễ thương mà nhiều bất trắc
Em nhiệt tình và quá đỗi ngây thơ
Dỗ dành nhau gió ru lời hát
Linh cảm điều chi
Tìm bàn tay nhau lạnh
Em đã khóc
Theo chiều
Buổi ta về
Câu hát liêu xiêu
Nắng cũ nhạt nhòa
Tìm đâu
Sáo nhỏ
Hết một mùa dâu con tằm chín đỏ
Nhốt đợi chờ trong tiếng kén hóa thân
Cảm ơn sóng triều âm ỉ
Tình ca
Cảm ơn cát vàng xóa dấu chân ta
Thời thương nhớ để một thời hối tiếc
Thuở cận kề
Muôn thuở biết chia xa.
N.V.
Bài viết khác cùng số
Sen - Truyện ngắn Trần Nguyễn Yến NhiChùm truyện ngắn Nguyễn Hữu Hồng MinhCon nhồng Bù Đốp - Truyện ngắn Quế HươngĐồng vọng trái tim - Như HạnhNhịp bước cùng thành phố quê hương - Thanh QuếĐà Nẵng- miền eo thon quyến rũ - Phạm Thị Phương ThảoGian nan đường về đích - Huỳnh LêThành phố và những cây cầu - Nguyễn Văn Tám Nơi mười mùa hoa đi qua - Ký Văn Thành Lê Rạ thơm – Tăng Tấn TàiKý ức Đà Nẵng – Huỳnh Minh TâmNgẫu hứng sông Hàn – Lại Đăng ThiệnViết trên bờ Mỹ Khê – Nguyễn VănBà Nà – Sa Hoài NhânCổ mân - Huỳnh Trương PhátNhững ngôi sao – Nguyễn HoaMơ - Đoàn Minh ChâuThơ Nguyễn Dũng HiệpEm đã biết từ lâu lắm rồi - Bùi Mỹ HồngTrước màu cỏ biếc – Nguyễn Văn ChươngChiều nghĩa trang lặng gió - Phạm Minh Tâm Đầu xuân viếng nghĩa trang liệt sĩ Quế Lộc - Cao Hữu ChuyênNhìn lại thơ Đà Nẵng từ sau năm 1975 - Nguyễn Minh Hùng10 năm nghệ thuật múa Đà Nẵng - Lê HuânDã hàng Trần Quý Cáp - Nguyễn Thiếu DũngNghệ sĩ nhiếp ảnh Phụng Ký – nữ biệt động thành Đà Nẵng kiên cường - Nguyễn Phước Tương*Giải pháp nào cho phê bình văn học? - Hoàng Thụy Anh