Thơ Hồ Thấu
(Những bài thơ mới sưu tầm ngoài số bài đã in trong tập sách “HỒ THẤU - NHÀ TRÍ THỨC CÁCH MẠNG” xuất bản năm 1999 do Hồ Trường cung cấp)
Mùa thơm(*)
Ai lạ ngàn khơi sầu số kiếp
Đến đây nhập hội lá hoa duyên
Thời gian ngừng đọng rêu thành đá
Từng giọt hồn tan nước động thuyền
Ai lạ khổ đau đời chật hẹp
Đến đây nghe gió quyện bao la
Mênh mông trời biếc lòng trinh nữ
Ấp mãi tình mơ trên đá hoa
Từ những bao giờ ai đến đây
Ghi tên vào đá gởi làn mây
Người đi mấy kiếp luân hồi nhỉ!
Tên tuổi trơ vơ cát bụi đầy
Chở hồn lên đỉnh Ngũ Hành Sơn
Nhìn xuống nhân gian ngút khí hờn
Ai hãm cuộc đời trùng lửa thép
Ai băng đường máu đến mùa thơm.
1946
(Hứa Văn Ân sưu tầm)
(*) Theo lời ông Vũ Quang Thành - một học trò cũ của Hồ Thấu, bài thơ này còn có tựa đề là “Sang mùa”, được Hồ Thấu viết năm 1946, khi đang làm việc tại Ủy ban Liên kiểm Việt - Pháp tại Đà Nẵng.
Quê hương
Chiến khu mưa chiều đổ
Buồn vây nhớ quê hương
Nhà ta trống cửa ngõ
Giặc đốt trơ mảnh tường
Láng giềng vui mấy kẻ
Lạnh tanh còn ai đâu
Người tản cư lặng lẽ
Người chết chôn không sâu
Làng ta mấy trận đốt
Nhà cửa liệt tro tàn
Cây cối thiêu xơ xác
Đất chết đồng bỏ hoang
Không gà gáy, chó sủa
Không giọng hát đưa em
Bếp trưa không đỏ lửa
Hoàng hôn không ánh đèn
Nằm giữa ba đồn giặc
Rực rỡ lò hy sinh
Trên tro hồng máu đọng
Anh hùng lớp lớp sinh
Sáng ngời màu tử chiến
Da nám sắc lửa hồng
Tóc rối bừng đêm biếc
Mắt sáng ánh dao găm
Anh hùng mới mười tuổi
Du kích trốn mẹ cha
Đầu bạc không hề cúi
Chửi giặc chết cười khà
Anh hùng đoàn cảm tử
Quấn gót thù không ly
Anh hùng thân nhi nữ
Vào đồn giắt thù đi
Quặn đau từng thớ thịt
Trong non nước Việt Nam
Làng ta vui dũng liệt
Say gian khổ hờn căm
Chiều nay ai chết nữa
Mặt quen hay tình thân
Chụm hồn trong khói lửa
Cho ngày mai trong ngần
Chiến khu buồn dựng núi
Thương bạn lắm bạn ơi
Bạn ngồi trong lửa rụi
Tay máu đắp ngày mai
Ngày mai rồi rực rỡ
Làng ta còn những ai
Tay mạnh và miệng nở
Dựng huy hoàng tương lai.
1947
(Hứa Văn Ân và Hồ Thị Thuẩn sưu tầm)