MÂY BIÊN GIỚI;TRẬN ĐÁNH MỘT TRĂM MƯỜI BẢY NĂM; NHỚ DÂN - LƯU TRÙNG DƯƠNG

04.09.2012

MÂY BIÊN GIỚI;TRẬN ĐÁNH MỘT TRĂM MƯỜI BẢY NĂM; NHỚ DÂN  - LƯU TRÙNG DƯƠNG

 
MÂY BIÊN GIỚI
 
Tặng chiến sĩ biên phòng

Sớm mai mây ghé chòi canh

Trưa vàng mây đến lượn quanh đàn gà

Xế chiều mây đậu vườn hoa

Đêm trăng mây lại vào nhà vấn vương

Mây nâng vó ngựa trên đường

Tím lam khói bếp mây vờn phất phơ…

Nhà ta đỉnh núi xanh lơ

Bay trong mây trắng màu cờ càng tươi.

Ta thương mến cả đất trời

Nên mây núi đó cũng người tương thân.

Một tà áo của nhân dân

Một cành tre nhỏ đủ làm quê hương.

Những chiều biên giới mù sương

Lòng ta vẫn sáng dặm đường tuần tra

Có bay về đến quê xa

Mây ơi, nhắn hộ người ta trông chờ…

Biên giới Việt-Lào, 1961
 

TRẬN ĐÁNH MỘT TRĂM MƯỜI BẢY NĂM

 

Sau trận đánh Một trăm mười bảy năm

Sáng xuân nay ta về Đà Nẵng

Kìa, sau cuộc hồi sinh

Thành phố thanh xuân hồng hào trong ánh nắng.

Từ nay càng trẻ đẹp bội phần.

 

Đà Nẵng của ta ơi!

Vốn sơ sinh là mấy xóm dân chài

Cuộc sống bồng bềnh theo con nước hôm mai

Đời vất vả nhưng tâm hồn thênh thang như gió biển

Tự hào bấy!

Hơn trăm năm giặc đến

Mà mảnh đất này không chịu kiếp ngựa trâu

Như Hoàng Diệu, Thái Phiên không chịu cúi đầu

Đàn con cháu không cam tâm bán nước

Dẫu vua chúa ươn hèn quỳ "nhượng” đất

Chúng không thể nào đem "nhượng” lòng dân

Đà Nẵng anh hùng

Đà Nẵng bền gan

Đã chống giặc một trăm mười bảy năm ròng rã…

Ôi trận đánh một trăm mười bảy năm ròng rã…

Đến hôm nay trời biển đã về ta!

Hỡi cát trắng Mỹ Khê, hỡi núi biếc Sơn Trà

Hỡi con sóng mấy nghìn đêm trằn trọc

Hỡi viên đá in hình bóng mây bay trên hòn Non Nước

Và rừng dương tuổi nhỏ, và hoa phượng học trò

Hãy nổi dậy cùng ta!

Hãy cùng ta nổ súng!

Hãy cùng ta lên đỉnh cao nhìn xuống lũ quân thù

Đang tháo chạy tơi bời, hoảng loạn!...

Từ hai bàn tay trắng

Từ những trái mù u

Từ chân đất, gậy tầm vông ta làm nên chiến thắng

Cuộc hành quân vĩ đại lạ lùng!

Trong trận đánh Một trăm mười bảy năm ròng

Những loạt pháo đầu tiên là của quân cướp nước

Của chúng ta những loạt pháo sau cùng,

Những loạt pháo giữ nhà, cứu nước

Ôi nức lòng hả dạ biết bao nhiêu!

 

 

Ta nhớ vô vàn bà mẹ quê hương

Buổi sum vầy nước mắt bỗng rưng rưng

Mẹ nói với con trong đoàn Quân giải phóng:

- Các con đi tới đâu

Cờ mọc ra tới đó

Bởi từ giữa thẳm sâu

Trái tim mẹ vẫn âm thầm nuôi ngọn lửa

Trong đêm dài sáng mãi ánh cờ sao

- Mẹ ơi, cờ mọc ra từ trái tim mẹ đó!

 

30-3-1975

 

 

 

NHỚ DÂN

 

 

Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ dân

của người lính bốn mùa trên hải đảo?

 

 

Khi vọng gác mịt mù trong mưa bão

khi pháo đài dìu dịu bóng trăng soi

khi kéo cờ lên đón ánh mặt trời

khi vẫy mũ tung khăn mừng thuyền nước ngọt

và những lúc ngắm trời nhớ đất

và những cơn say biển nhớ rừng

tự đáy lòng rung hai tiếng "nhân dân”

bỗng thấy rõ nhân dân là tất cả!...

 

 

Nhớ nhân dân gồm bao nỗi nhớ:

nhớ người yêu, nhớ mẹ, nhớ em,

nhớ một tấm lòng bầu bạn chưa quen,

nhớ khóe mắt, môi cười vừa gặp gỡ…

Nhớ nhân dân là nhớ từng hơi thở,

từng sắc màu, mùi vị, thanh âm,

nhớ nhịp chày giã gạo đêm trăng,

nhớ màu áo hoa hồng, trứng sáo,

nhớ giọng bi bô trong vườn mẫu giáo,

nhớ tiếng còi tầm giục giã, siêng năng…

 

 

Ôi người lính nhớ dân

còn hơn cả con chim nhớ trời;

con cá nhớ nước,

con sông đi muôn dặm nhớ nguồn!

 

 

 

Nỗi nhớ nào cũng gợn thoáng mây buồn

duy nỗi nhớ nhân dân như trời xanh trong vắt.

Dù ai đấy nhớ người yêu lòng đau dao cắt,

như nước hồ chỉ quanh quẩn riêng tây.

Còn nỗi nhớ nhân dân là biển cả tràn đầy

mà suối nhớ sông thương đổ dồn trăm mối,

lòng người lính nhân lên theo trái tim đồng đội

nỗi nhớ riêng mình hòa nỗi nhớ chung quanh

Bởi rất yêu nên không thể ở gần,

như hải đảo vui lòng xa Đất Mẹ

làm người lính giữ chân trời mặt bể,

nhớ nhân dân không một phút nào nguôi,

hình ảnh nhân dân một bước không rời

đã điệp với mây hồng sóng biếc…

 

 

Trên một hòn đảo không có dân,

 giữa vịnh hạ Long, 1961

                                                            L.T.D

 

Tác phẩm được trao tặng Giải thưởng Nhà nước năm 2012

Bài viết khác cùng số

GHI CHÉP MỘT LẦN ĐẾN - TRẦN KỲ TRUNGTản mạn về sông - NGUYỄN VĂN TÁMNHỚ MẸ - HỒ DUY LỆĐÀ NẴNG CỦNG CỐ CHÍNH QUYỀN CÁCH MẠNG NĂM 1945 -NGÔ VĂN GẶP LẠI NHÀ VĂN LÀO BOUNTHANONG XOMXAYPHAOL - THANH QUẾ MÂY BIÊN GIỚI;TRẬN ĐÁNH MỘT TRĂM MƯỜI BẢY NĂM; NHỚ DÂN - LƯU TRÙNG DƯƠNGMột dòng thác Khôn; Phu Khẹt - NGÂN VỊNHThác Phapheng; Vạt Phu -LÊ ANH DŨNGSáng tác trẻ: Viết trong căn phòng thơm mùi gỗ mới - Nguyễn Quốc VIệtTìm em gội giấc mơ vàng; Em cũng tình cờ; Rưng rưng- DUNG THỊ VÂNVừa - NGUYỄN KIM HOÀNG NHƯ GIÓ LẺ - PHỤNG LAMĐÊM HÀ THÀNH THÁNG TƯ - PHÚ THIỆNANH ĐÂU - CẨM LỆKhi người nắm bàn tay - LÊ THANH MY VỀ BẰNG AN; THĂM MỘ NGUYỄN DU - TRẦN VĂN THỌGỬI TRƯỜNG SA - NGUYỄN BỘI NHIÊNCON TỔ QUỐC - NGUYỄN HOATỔ QUỐC VINH QUANG LÀ BIỂN RỘNG TRƯỚC MUI THUYỀN - LÊ ANH PHONG Mùa gọi ; Thông và đời - NGUYỄN HỒNG VINHBÀI CHÒI - Nhà nghiên cứu TRẦN HỒNG UẨN KHÚC TRUÔNG BÒ – UẨN KHÚC CỦA THỜI GIAN VÀ ĐỜI NGƯỜI-NGUYỄN KIM HUY Âm vang hồn thơ Hồ Dzếnh - T.S NGUYỄN THỊ THU TRANGHÀNH KHÚC NGÀY BÌNH YÊN – một nén hương thơm thảo -QUỲNH LỆCÓ MỘT “CHÚ ẾCH CON”….GIÀ NHẤT NƯỚC VIỆT NAM - THU HƯỜNGPHẠM THIÊN THƯ – NGƯỜI TU SĨ LÃNG MẠN - TRƯƠNG VĂN KHOABẢN ÁN CHẾ ĐỘ THỰC DÂN PHÁP VÀ Ý NGHĨA CỦA CÁCH MẠNG THÁNG TÁM – 1945 - NGUYỄN THỊ ÁNH HUYỀNGHI Ở CHIẾN TRƯỜNG C (Lưu Trùng Dương, NXB Đà Nẵng, 2012)SÁCH MỚI: Cảm thụ và tư duy văn học(Nguyễn Thuận, NXB Văn học, 2012)NGHỆ SĨ NHÂN DÂN NGUYỄN PHẨM - TRƯƠNG ĐÌNH QUANGCA TỪ TIẾNG VIỆT – CON ĐƯỜNG VÀ NHỮNG LỐI RẼ NGANG -PHAN VĂN MINH