Xuân phồn
16.07.2009
PHAN VĂN MINH
Cỏ sương ướt mượt
Cong mọng lá liếm chân
Hoa quả căng ứ nhựa
Hăng hắc mạch xuân phồn.
Nắng ngày rậm rực
Cửa đêm gió vuốt
Rượu tràn tràn xuân dựng
Bắp chân trần xuân ửng
Mắt sắc lá răm
Vạt áo tròn căng thách thức mặt trời.
Cựa mình trong lớp chăn đêm
Dàn đồng ca giun dế
Lá cành cội rễ
Những gò nhô và lụa mỏng
Phồn chất sản sinh.
Vũ trụ phồn xuân
Rạo rực phơi trần
Những giọng cười mở toang kho đụn
Không còn chỗ cho cỏ khô và xác ruỗng
Những cánh cửa vào ma giới niêm phong
Trầm hương vi diệu gọi xanh non
Ngây ngất xuân phồn.
2008
Bài viết khác cùng số
Những mẩu chuyện về Bác HồNgười thích làm chỉ huyTrích đoạn một cuộc tìnhLàng Nghĩa Trụ thử hàiBí mật chiếc áo mớiMuộnTết muộnKhi người cha khócĐất nở HoaBiển gọiTRANG THƠ CỦA CÁC NHÀ BÁO NHÂN KỶ NIỆM NGÀY BÁO CHÍ VIỆT NAM 21.6Im lặng mưaHuyền thoại Côn SơnThành phố nơi em vềNgủ đi nào nỗi đauLỡ hẹn với dòng sôngLạc vầnCơn mưaKhóm tường viMùa phượng tuổi thơXuân phồnThơ từ những tấm lòngChạm bóngGió không thổi mãiChiến sĩ Điện Biên kể chuyệnNhớ tiếc nhạc sĩ PHẠM THẾ MỸĐạo diễn Nguyễn Văn Khánh một nghệ sĩ - chiến sĩ kiên cườngMột tiếng chim kêu sáng cả rừngTư duy tiểu thuyết - khái niệm của hệ hình