Thơ Huỳnh Thị Quỳnh Nga

28.09.2021

Thơ Huỳnh Thị Quỳnh Nga

Huỳnh Thị Quỳnh Nga (còn có bút danh: Quỳnh Nga, Hoàng Song Quỳnh), sinh năm 1978, Quê quán: Ngũ Hiệp, Cai Lậy, Tiền Giang; Hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Tiền Giang. Huỳnh Thị Quỳnh Nga đã xuất bản tập thơ Trăng Phục sinh và sắp xuất bản tập Ru trên đồi hoa vàng.

Nhẹ như hương lụa em cầm

Em kéo mù sương thành kén

Ngày tôi hóa phận tơ tằm

Chiếc lá dâu từ tiền kiếp

Về lót dưới vuông trăng rằm

 

Bỗng dưng nghe người về hát

Nhẹ như hương lụa em cầm

Đồng chiều thơm trên sóng bạc

Khói mùa vàng từ trăm năm

 

Tay ôm cành sen trước biển

Phận người như cỏ long chong

Mặt trời xanh nghìn mắt lá

Mùa thu vàng phía cuối dòng

 

Em kéo gió trời làm võng

Đưa ta về giấc muôn trùng

Nghe cánh hạc bay qua mộng

Khắc khoải trong mỗi hình dung.

 

Tôi về qua rừng tre trúc

Em ngang qua rừng tre trúc

Tôi nghe mây thơm  rợp trời

Khoảng xanh áo ngời hương gió

Từ trăm năm người  về chơi

 

Tôi bỏ buông đôi mắt kính

Ngỡ em trong tranh lụa mềm

Về chạm vết môi vĩnh cửu

Lưng tôi thơm đẫm dấu son

 

Tôi về nghe nghìn năm đợi

Xôn xao những đóa mây hồng

Rơi xuống tim tôi thật khẽ

Nụ cười trong như mắt sông

 

Có những hẹn hò rất lạ

Về  in dấu trên bàn tay

Về in trong cơn mộng mị

Gặp nhau nghìn thuở nào đây

 

Hương đồng bằng

Mùa hạ về

trên cánh điệp tháng ba

tôi nghe những ánh mắt tìm nhau

 

Những gương mặt che ngang lá trúc

còn thơm

hương lúa đồng bằng

 

Tôi về  trôi vào bát ngát

nghe cánh cò

bay chạm giấc mơ trưa

 

Tất cả ở lại trên mê nón của mẹ

đẫm giọt mồ hôi xứ sở

đồng bằng. Thơm khói lam

 

Từ những ô cửa khép

khi mỗi người trốn vào nhau.

Bằng hình hài rất khác

mĩm cười cũng buồn

im lặng cũng buồn

 

ngoài hành lang những cơn gió hoại tử

mùi ám khí rất nồng

trong khu vườn cửa kính. Người ta nhìn nhau qua lớp khẩu trang màu khói

 

buổi chiều khô như đôi mắt dán vào

màn hình

ngày cả thế giới chìm vào dòng thời gian đỏ

những bài học bắt đầu mở ra. Từ những ô

cửa khép!

 

Đóa thời gian xanh

Trên những ngón tay

Đóa thời gian nở xanh

Ngày em nép vào chiếc lá thơm mùi

diệp lục

 

Tôi đi qua  ô cửa

Nghe tiếng dế khuya bên gốc hạnh gọi trăng

Những hạt mưa ru xanh khóm cỏ

 

Mùi đất nồng bay lên

Lắng nghe em  kể vài câu chuyện nhỏ

Bằng tách trà buổi sớm

 

Tôi mường tượng thấy

Nghìn cánh bướm quên đường bay

Bên giàn hoa hồng sáng nay

 

Và tiếng chim gọi nhau trong khu vườn

rất lạ

Những hạt nắng lung linh sáng

Trên tay em đóa thời gian xanh!

H.T.Q.N

Bài viết khác cùng số

Đà Nẵng - Những ngày phòng tránh dịchĐại dịchThương gửi ấu thơBóng Tròn lưu lạcChim khổng tước hay hótBạn tôiChiều vàng phaiTình yêu không tênĐừng buồn nghe conHòa Xuân, những ngày tránh dịch CovidĐà Nẵng ơi, bình yên sẽ trở vềTrên đỉnh đèo Hải Vân trong những ngày dịch CovidThơ Thái HuyềnThơ Tần hoài Dạ VũThơ Bùi Viết AnhThơ Thái Bảo - Dương ĐỳnhThơ Huỳnh Thị Quỳnh NgaĐi tìm “Gió hoang vu” trong truyện và ký của Mỹ AnLá Quốc kỳ đầu tiên của Việt Nam tung bay lần đầu ở Đà NẵngNhững hình ảnh tiêu biểu nhất xứ Quảng thế kỷ XVIIITừ góc nhìn văn hóa, nghĩ về dự án “Vườn Mẹ”Hội Âm nhạc Đà Nẵng chú trọng nâng cao chất lượng tác phẩmDi tích Phong Lệ: Suy nghĩ về tiềm năng và phát triển du lịch văn hóa - nghệ thuật Champa tại Đà NẵngChủ đề dịch bệnh trong văn học và phim ảnh Hàn Quốc đương đạiHội họa của vua Hàm NghiNhớ Vũ HânĐynh Trầm Ca, lỡ chuyến... giữa đời rộng ga buồnHoài niệm rừng khộp khôTiếng gọi bản ngã trong “Người yêu ơi”Đóng góp của Phạm Phú Thứ đối với Hải Dương và Quảng YênTất cả sẽ ổnTung mồiPhút giải laoChiều muộn bên cầu tình yêuRa khơiHải đăng Sơn TràPhía bên kia thành phốVượt quaRồi sẽ bình yênHết dịch rồi về với con