Thơ Đặng Văn Hùng
Tác giả Đặng Văn Hùng, sinh năm 1992 tại Cần Thơ, hiện sống ở Thành phố Hồ Chí Minh. Tác phẩm đã xuất bản: Thổi hoa về biển (thơ, NXB Đà Nẵng, 2021).
Thơ của Đặng Văn Hùng đẹp, đó là một thứ thơ kiệm lời, nhiều bài như tranh. Đọc thơ Đặng Văn Hùng người đọc sẽ được đắm vào không khí của sự tĩnh lặng, nhẹ nhõm, bình yên. Đó phải chăng là điều cần thiết cho con người chúng ta, nhất là trong thế giới nhiều lo âu bất ổn hiện thời.
Trong sương
Người nguyện cầu
Người hát thánh ca
Người khoác cà sa đi miên viễn
Người mơ con thuyền trôi về thành cổ
Ai hành hương
Dừng bước bên đóa hoa
Nơi con kỳ nhông đẻ trứng
Đôi mắt ngó xa vời
Lớp lớp mái nhà chìm khuất
Dưới chân tường
Khói thuốc vẽ ra giấc mộng
Mùa xuân nảy nở chiêm bao
Lòng tưng bừng thơ trẻ
Nhưng bên kia bức tường
Người mù vẫn ngồi hát
Đàn chim sẻ
Cũng vừa bay đi.
Đâu đó những nơi vẫn còn sáng đèn
Người đàn ông
Ăn món bánh thừa
Uống ngụm nước
Nằm ngủ
Gương mặt vô cùng bình thản
Người trò chuyện thật nhỏ
Người hôn nhau
Người trở về nhà
Khuất dần ngõ tối
Người không ngủ được
Hút vài điếu thuốc
Nhìn thành phố chìm trong yên tĩnh
Thánh ca vang lên
Bình minh đang đến
Từ những đại dương xa xôi.
Cây táo trên đỉnh núi
Dưới bóng cây
Những đứa trẻ ăn táo
Không thể để tâm trí nằm yên
Chúng kể từ câu chuyện này đến câu chuyện khác
Chúng kể về bò và dê
Ngoan ngoãn ăn cỏ, đẻ con và chết
Về những người tốt bụng thường hay nở nụ cười
Về những điều mà ông bà cha mẹ đã kể lại
Chiến tranh, hận thù
Khiến chúng chìm trong sợ hãi và ác mộng
Chỉ có những giấc mơ lạ kỳ
Đưa chúng bay đến cánh đồng đầy hoa nở
Vầng trăng sẽ lên cao
Trên ngọn núi màu chàm
Nơi chúng chưa bao giờ đặt chân đến
Có cây táo mọc như lời ca
Giờ thì chúng nằm ngủ
Trên cành cây
Bên hòn đá
Và những bông hoa
Bóng của ngọn núi
Và cây táo
Phủ lên những gương mặt dịu dàng.
Jazz
Thật sạch sẽ và yên tĩnh
Người lặng im
Người nhìn ly rượu
Người nhìn những vì sao trên trời
Thật sạch sẽ và yên tĩnh
Cây soi bóng
Cá đang bơi
Hoa rơi trên sóng nước
Thật sạch sẽ và yên tĩnh
Ô cửa sáng đèn
Từng phím dương cầm vang lên
Ngón tay nàng
Dịu dàng và mềm mại
Quán vắng
Đâu đó mùi hương
Từ khu vườn
Từ điếu thuốc còn lại
Từ chai rượu cạn
Hay từ một nơi sạch sẽ và yên tĩnh.
Để nói về cây Anh Đào
Nhắm mắt lại
Có thể, bạn sẽ bị nhấc bổng lên
Bất ngờ, bởi một bàn tay
Rất nhiều đôi mắt
Nhìn vào bên trong
Và những giọng nói
Đã từng nghe
Trên muôn nẻo đường
Thử hỏi lữ khách phương xa
Người gặt lúa dưới trời nắng gắt
Và đừng quên, trẻ con
Bên kia ngọn đồi
Xa cây anh đào
Bằng khoảng cách của giấc mơ.
Đ.V.H