thơ của PHẠM TẤN DŨNG

03.11.2011

thơ của PHẠM TẤN DŨNG

    KHÔNG LỜI MỸ SƠN                                                            

 

Nơi ấy nắng lên muộn

nắng xuống chậm

Sông chảy xuôi thì buồn

Lưng sóng đầy mốc meo cổ tích .

 

Nơi ấy trăng to dần

băng qua mảng trời về phía núi

Tôi lần theo

và bơi ngược những dòng sông

dòng sông dắt tôi

như dắt ký ức mình

nhỏ dần

            nhỏ dần

                          nhạt đi

 

Nơi ấy phủ đầy hình hài

mùi hăng cỏ dại

phế tích trĩu buồn

buồn như những cuộc tình không sinh không nở

buồn như tiếng gà bí ẩn xưa xa

buồn đến thót tim những trưa đứng bóng

lãnh lót tiếng gà ác mộng nghìn năm

 

Nơi ấy ngọn đèn đã tắt

Tôi ngồi hí hoáy hõm đêm

ngồi như ngồi bên người tình đã từng ôm ấp

những trận mưa quất đau cổ tháp

những vàng vọt nắng quái chiều tà

những chòng vòng nhơ nhớ

lưng sóng đầm đìa phế tích hoang rêu

 

Nơi ấy với những cơn say chệnh choạng

Tôi với bóng mình ngã nghiêng bóng Tháp

dắt ký ức về gởi em giữ dùm…/.

 

                                                   

 

  

Nghịch sông                                                                         

 

 

Nhiều năm sau

Nhưng chỉ một chiều

Trên đôi cánh tay hiện rõ những dòng từ sông lớn

Căng phồng và chảy ngược

 

Những dòng sông nóng

Chở theo tóc râu sương sớm trên dốc nắng

Chở niềm xanh thả rớt dọc đường

Chở tiếng hát thôi nôi buổi sáng

Thả vào

Gương sen buổi chiều

 

Những dòng sông rần rật hát giữa lời câm

Rần rật khóc khuya

Rần rật những mạch ngầm âm ỉ đi trong mình

Nhưng không thấy mình

 

Những dòng sông bây giờ quấn chặt hơi thở

Phả vào mưa!

 

Chiều nay...

Đôi cánh tay ghì ôm

Những dòng sông chảy ngược

Du du

          dẫn dẫn

                       trong anh!...

 

 

 

                                                                                    P.T.D

Bài viết khác cùng số

Kỷ niệm 50 năm Đường Hồ Chí Minh trên biển ( 23/10/1961 - 23/10/2011): XẺ DỌC BIỂN ĐÔNG ĐI CỨU NƯỚC - Ngô Minh Rữa (Truyện ngắn Lưu Quang Minh )CHƯƠNG TRÌNH Truyện ngắn của Hạo NguyênVì những ngày dịu dàng khôn tả ... Kỉ niệm 81 năm ngày thành lập Hội Liên Hiệp Phụ nữ Việt Nam(20/10/1930 – 20/10/2011):PHỤ NỮ ĐÀ NẴNG ĐOÀN KẾT, ĐỔI MỚI, GÓP PHẦN XÂY DỰNG THÀNH PHỐ VĂN MINH, HIỆN ĐẠI, PHÁT TRIỂN BỀN VỮNGThơ của NGUYỄN NHO THÙY DƯƠNGthơ của PHẠM TẤN DŨNG Thơ của NGUYỄN SỸCHỨCTƯỞNG NHỚ TRINH ĐƯỜNG - NGUYỄN QUÂN MẸ VIỆT NAM TRONG KÝ ỨC - NGUYỄN CÔNG TOẢNBÀI THƠ TỔ QUỐC - LÊ ANH PHONGNHỮNG CA KHÚC VỀ TỔ QUỐC TÔI - NGUYỄN HOA Thơ của NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO Thơ của THANH QUẾCHO CON - LÊ NGUYỄN QUỐC VIỆTCHÂN TRỜI - TRẦN GIA THÁIGỬI SÔNG YÊN - PHAN MINH MẪNNGHĨ VỀ PHAN TỨ - BÙI CÔNG MINHKỶ NIỆM NGÀY SÂN KHẤU VIỆT NAM 12 THÁNG 8 (ÂM LỊCH)TRẦN QUÝ CÁP QUA ĐÀ NẴNG HOÀI CẢM - CHÂU YẾN LOANMẤY CẢM NHẬN VỀ NGÔN NGỮ VÀ GIỌNG ĐIỆU TRONG SÁNG TÁC CỦA THÁI BÁ LỢI -VÕ CÔNG CHÁNHNHỮNG CON NGƯỜI DỊ BIỆT TRONG TIỂU THUYẾT VŨ ĐÌNH GIANG - ĐẶNG THỊ PHƯỢNG VINGƯỜI PHỤC CHẾ THỜI GIAN ĐÃ MẤT (Đọc Dưới trăng cùng Kazik của Nguyễn Ngọc Hạnh) - NGUYỄN TRỌNG TẠOTường Linh – Thơ một đời (NGUYỄN NHÃ TIÊN)Vấn đề người đọc - tiếp nhận trong lý luận tiểu thuyết ở Việt Nam từ nửa sau thế kỷ XX cho đến naySâu…ĐINH ANH THƯ - Lớp 8/6 - Trường THCS Nguyễn Khuyến - Giải NhìNgữ nghĩa địa danh Đà Nẵng VŨ HÙNGSách mới:Còn mãi với thời gianĐÀO TẤN VỚI TUỒNG “TIẾT CƯƠNG PHÁ THIẾT KHÂU PHẦN” - PHAN LÝ LỆ VÂN