Quê cát
28.03.2023
Một chiều nhớ, về chơi cùng quê cát
Nghe phiêu du hồn biển gió xanh bay
Ơn dã tràng triệu năm xe nắng rát
Đắp nên bãi bờ dọc đất nước tôi.
Đất nước dài biển xanh cát trắng
Gió Thái Bình Dương giai điệu thái bình
Những câu hát sinh thành từ biển sóng
Biển mặt trời mỗi sáng mỗi bình minh.
Nhớ một thời cát cháy
Mẹ gánh con dọc bãi xương rồng
Gánh con xuyên qua bom rơi đạn lạc
Cát bao dung, biển biếc bầu trời.
Nhớ một thời cát bỏng đôi vai
Một củ khoai lang là mười gánh nước
Mẹ gánh nhọc nhằn nuôi con khôn lớn
Con lớn rồi, mẹ trở về lòng cát mênh mông.
Một buổi chiều gọi nhớ thành tên
Cát êm ru quấn quít bước chân về
Những buổi chiều gọi tên lại nhớ
Ký ức lặng thầm cát giữ hồn quê…
N.N.K
Bài viết khác cùng số
Văn học, nghệ thuật Đà Nẵng với nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền biển đảo tổ quốcCuộc tình vùng đất lửaNhà thơ TRẦN ĐĂNG KHOA: Có nơi đâu như mảnh đất này?Căn cứ Bàu Bính - 50 năm nhìn lạiBản hùng ca trên cátRắn nằm trong cỏHòn kẽm đá dừngẤn tượng Trường Hải Chu LaiNghĩ về một vùng đất anh hùng"Vườn Mẹ" - Ý tưởng cho tương laiVườn Mẹ - Mạch nguồn sử thiThơ Lê Đức ThịnhThơ ALăng Văn GáoThơ Nguyễn TrácThơ Hồ Thanh HảiMẹ ơiThăm mẹ ngày mưaQuê cátSắc xanh vườn mẹThơ Ông Văn Khôi - Những giá trị sống dung dịTươi Nguyễn: “Thơ là ánh sáng, nhựa đời”Tản mạn với hương ChămNhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân với Phan KhôiDấu ấn Đà Nẵng trong quá trình thành lập báo Tiếng DânVáy hoaĐêm Đà NẵngRồng phun lửaTriển lãm tranh Đất thiêng Ngũ Hành SơnKhúc ru tình mẹNgày tôi về