Thơ TRẦN MAI HƯỜNG

02.10.2020

Thơ TRẦN MAI HƯỜNG

Nhà thơ Trần Mai Hường sinh năm 1970;

Quê quán: Ứng Hòa, Hà Nội. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

Tác phẩm đã xuất bản: Sóng khát (Thơ, Nxb Văn học, 2009); Đó là em (Thơ, Nxb Hội Nhà văn, 2010); Những ngọn sóng tỏa hương (Thơ, Nxb Hội Nhà văn, 2012); Ngược đêm (Thơ, Nxb Hội Nhà văn 2014); Mây mưa với chữ (Thơ, Nxb Hội Nhà văn, 2020). Ngoài ra còn có các tập thơ tình, thơ lục bát, thơ tự do in chung với các nhà thơ khác.

Giả định

Một hôm muốn cạn mình trôi

Nghe phân vân nở trên môi thì thầm

Sợ rằng sau những tháng năm

Vẫn chưa kịp mướt vết lằn dọc ngang

 

Một hôm muốn hỏi hoang đàng

Bao nhu mì để gái ngoan là mình

Mấy tiền sắm nổi đoan trinh

Bán khôn có đủ mua tình chiêm bao

 

Một hôm - gom hết khát khao

Em cùng mê sảng vượt rào - dị ngôn...

 

Xin chừa lối thương

Xếp hàng trong điện thoại em

Là bao mê đắm ngọt mềm ngày xưa

Mình thiêu thân đã đủ vừa

Bao nguy nga cũ xin chừa lối thương

 

Những dòng tin trót lạc đường

Lại toan tà nghịch

Lại dường như im

 

Lại em sấp ngửa nổi chìm

Bơi trong sóng chữ biết tìm đâu phao

 

Đừng anh

Đừng vỗ về nhau

Hạ Huyền em đợi chân cầu

Được không?

 

Giọt huyền lơi

Nhớ rất lạ như nhớ lần sau cuối

Chưa chia tay đã thăm thẳm nhớ rồi

Đêm huyền ảo xô mình vào góc núi

Ngó hướng nào cũng vướng mắt anh trôi

 

Mặc thời gian ngó chừng qua khe cửa

Gió ngàn khơi cứ ngùn ngụt thổi về

Chưa kịp lặng đã trào thêm lớp mới

Bao ngọt ngào e ấp sóng hà my

 

Em ngờ nghệch phải lòng ai vụng dại

Nắng mùa anh thiêu đốt thảm xanh chờ

Ngỡ say đắm hồi sinh từ khô khát

Phúc âm nào trổ nhánh phút em mơ

 

Và đêm ấy lá rừng thương ánh đuốc

Và sương khuya lấp lánh mắt ai cười

Chỉ anh biết em giấu tình vào cỏ

Riêng tặng người

Chi chít giọt huyền lơi.

 

Viết cho người đến sau

Cảm ơn anh đã kiên nhẫn đợi

Lúc thần thánh bỏ ngôi

Khi tim em ngã sấp

Vẫn ân cần độ lượng dịu dàng nâng

 

Có những ngày dài hơn cả trăm năm

Em ngơ ngẩn khóc cười vì người khác

Ủ nỗi buồn đầm đầm khóe mắt

Thương cuộc tình vừa lạc cuối trời xa

Hành trang em

Ăm ắp nỗi đàn bà

Tự lưu đày trong linh hồn chữ

Chưa thể khép tình người

Chưa thể nào sập cửa

Nên vẫn chùng chình trước những đợi

mong anh

 

Cảm ơn anh

Người đàn ông bao dung

Đã dám yêu cả những bài thơ em viết cho người khác

Nhưng trái tim em - sa mạc

Anh có chắc mình thảo nguyên.

 

Ru - bích lòng mình

Hà Nội vừa chớm thu anh ạ - chân mây mặt sóng gặp nhau nơi bời bời nhớ - em lang thang tìm về đường Láng - gặp lòng mình Ru - bích ngõ Thịnh xưa.

Hà Nội hôm nay nắng phải lòng mùa - lá còn mãi xanh đến phiêu du - mãi xanh như người đàn bà mãi yêu mê mải - em chạm vào thân thương dần xa mãi - thốc chéo nỗi buồn trèo trật lênh đênh.

Hà Nội hôm nay bao dung với riêng mình - gió líu lo choàng lên em khăn nhớ - hôm địa ngục thiên đường dắt nhau đi trốn ấy - lối địa đàng lưu mãi dấu chân thơm.

Ngõ Thịnh giữ nguyên cho mình phút tay đan - kìa ai đang cùng ai quán cà phê cuối phố - mắt em nhòe rồi nhòe rồi anh ạ - giá như lúc này anh nhỉ - giá như...

Hà Nội hôm nay nắng phải lòng mùa - em cầm nhớ lang thang Ru - bích chữ...

T.M.H