Con lớn lên mút đũa dần mòn
11.10.2022
Đôi đũa tre vẹt mòn từ dạo ấy
trả mắm có còn nơi chái bếp chiều nao?
bữa cơm nghèo tiếng quẹt dài hơn năm tháng
con lớn lên... mút đũa dần mòn
Lát sắn khô còn lèn ngang cổ
đọt bí xanh giờ vẫn chát nghẹn đầu môi
thương đôi đũa thập thò dưa muối
rớt xuống gắp lên trong vắt tiếng cười
Ngày tháng trôi có cầm giữ được đâu
đôi đũa quắt lại như dáng Mẹ ngày khó nhọc
cứ mòn mỏi như chẳng thể nào mòn hơn nữa
quanh quẩn bát mâm như sợ mất hơi người
Âu cũng là một giấc buồn vui
chuyện bếp núc thời nào cũng vậy
nhưng đũa bây giờ chưa mòn đã thay rồi
Mẹ ạ!
chỉ tiếng quẹt năm nào vẫn cứ rát lòng con.
H.T
Bài viết khác cùng số
Anh Tới, chị Vân làm kinh tế giỏiChùm tản văn của Nguyễn HiệpLưng chừng Hải Vân - Lưng chừng mưa trắngChiếc lều cô quạnh giữa rừngĐáy biểnChạng vạngQuê nhàThơ Nguyễn Kim HươngCon lớn lên mút đũa dần mònNhững khoảnh trống đam mêKhúc thuDòng sông khátNghe mùa thu kể chuyệnThu Tây NguyênThơ Thu ThủyThơ Lê NhiThơ Đỗ Toàn DiệnHội Văn nghệ Giải phóng Trung Trung Bộ - Hình thành và phát triểnSự thăng trầm của Tuồng trong kháng chiến chống PhápĐông Trình và những bài thơ chợt nhớChuyện “di biến động dân cư” trong lịch sử & các vùng văn hóa, phương ngữLiên hoan Ảnh nghệ thuật khu vực Nam Trung Bộ và Tây Nguyên: Một dấu ấn của nhiếp ảnh Đà NẵngSoi bóngMùa chuốiChiều trên sông HoàiĐà Nẵng thành phố tôi yêu