Cô đơn - Nguyễn Thị Anh Đào

15.10.2018

Cô đơn - Nguyễn Thị Anh Đào

Có buổi chiều hoang như màu trinh nữ

Kịp không em

Phố đã lên đèn

Nỗi cô đơn dồn nặng vai người đàn bà

Bán tuổi thanh xuân đổi hạnh phúc ngắn

 

Kịp bàn chân về trên phố đã quá quen

Góc quán nhỏ bật lên lời hát khẽ

Nắng phía ngày tàn

Bước chân về vô định

Kịp không em phố núi hoa vàng?

 

Có tháng ngày hoang phí ở ngoài kia

Người mãi đuổi theo phía phù du ảnh ảo

Em - Người đàn bà chết trong tuổi thanh xuân

Kịp hôn lên thân phận mình

Khóc

 

Bến sông kia

Có con thuyền rách đang neo vào tĩnh lặng

Không có sóng dập mạn thuyền

Đã nát rách một đời giông bão

Kịp không

Bước chân đuổi theo lời gió thoảng

Bữa cơm dọn lên ngân ngấn nước mắt ròng

 

Đã sang sông

Kịp không gánh hàng rong ế chợ chiều đã vãn

Bàn chân lặng câm bầm tím

Thơ nở đóa quỳnh tàn lụy mùa trăng

 

Em

Tình yêu đong lằn vách nhớ phía sau khuôn mặt của ngày

Kịp một vòng tay ôm

Khi gió mùa cuộn vội lời nói dối

Nhận ra bạc một kiếp người

Trên đuôi mắt nhân gian.

Tân lập coffee tháng 8/2018

N.T.A.Đ

Bài viết khác cùng số

Paris có gì lạ không em?(*) - Văn KhoaMười bảy và mười ba - Võ Thanh Nhật AnhGió lay Hòn Kẽm ngẩn ngơ Đá Dừng - Huỳnh Trương PhátMùa đậu phộng - Y NguyênNhớ gió... - Trần Thanh ThoaCó một cây lê nở đầy hoa trắng - Ngô Thị Thục TrangVườn không có nắng - Nguyễn Bá HòaPhía bên kia giậu - Mai Thanh VinhCô đơn - Nguyễn Thị Anh ĐàoLời người mẹ có con tự kỷ - Thụy SơnThơ Vạn LộcHướng nào cũng từ tim anh - Hoàng Thụy AnhDì tôi - Nguyễn Nho Thùy DươngThơ La Mai Thy GiaTháng mười - Đinh Lê VũLầm lũi cuộc về - Phạm Tấn DũngThơ Nguyễn Duy ThanhVầng trăng Đà Nẵng - Lộc Bích KiệmNhững câu thơ bất chợt - Xuân Hiệu7 bài thơ ngắn - Thanh QuếĐến Đà Nẵng, nhớ nhà thơ Thu Bồn - Đàm Chu Văn“Võ Hùng Vương’’ vở tuồng cổ đỉnh cao của nhà soạn tuồng Nguyễn Hiển Dĩnh - Lê Công Phượng“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn Tiếng Sự dịch chuyển không gian văn học Việt Nam đương đại - Nguyễn Văn HùngLưu Quang Vũ với quê hương Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngNhững thanh âm từ “Trong những lời yêu thương”(*) - Nguyễn Nhã TiênHỒ SĨ BÌNH như bóng nhạn qua sông - Mai Hữu PhướcMái tóc người thương trong thơ Nguyễn Văn Long - Nguyễn Thị PhúNữ văn sĩ Canada gốc Việt vào chung kết giải Nobel thay thế - Trần Trung SángÂm nhạc Đà Nẵng 5 năm nhìn lại - Văn Thu Bích