Thơ Mihai Eminescu
BBT: Tính đến nay, hai nước Việt Nam và Rumani đã có 71 năm thiết lập quan hệ ngoại giao (1950 - 2021). Trong suốt thời kỳ dài, dù trải qua nhiều biến động, song quan hệ hữu nghị giữa hai nước vẫn luôn tốt đẹp và ngày càng có phần phát triển. Theo số liệu của Hội hữu nghị Việt Nam - Rumani, hơn 3.000 sinh viên, nghiên cứu sinh nước ta đã từng được đào tạo ở các trường đại học, viện nghiên cứu của nước bạn (nhiều nhất là trong thời kỳ quê hương có chiến tranh bảo vệ Tổ quốc kéo dài). Trở về nước phục vụ, không ít người được giao trọng trách ở các lĩnh vực chính trị, kinh tế, khoa học - kỹ thuật...
Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ của Mihai Eminescu (1850 - 1889) - người được tôn vinh là Nhà thơ Quốc gia của Rumani và Mondova.
Bản dịch của Nguyễn Mạnh Kiểm và Chu Huy Sơn từ nguyên bản tiếng Rumani (trích từ tập “Thơ Mihai Eminescu” xuất bản tại Thủ đô Bucaret).
Và khi nào...
Khi nào những cành cây đu đưa
đập vào cửa sổ
Hàng bạch dương bởi gió lung lay
Trong hồn em có hình anh in bóng
Là những khi anh tới bên em.
Khi nào những ngôi sao lấp lánh
Rơi thật sâu sáng cả đáy hồ
Tâm hồn anh cháy bừng ngọn lửa
Là những khi anh tới bên em.
Khi nào qua đám mây đen
Ánh trăng sáng tỏ thắp đèn không trung
Niềm riêng thương nhớ khôn cùng
Gửi em vẹn cả tình chung cuộc đời.
Hồ
Mặt hồ phẳng lặng biếc xanh
Hoa nu - phơ - rơ (**) khuyên trắng
những vành tròn
Nhụy hoa vàng rơi đầy mặt nước
Một con thuyền rẽ sóng lướt nhanh.
Tôi bước dạo ven hồ tĩnh mịch
Bên công viên của những nỗi đợi chờ
Người yêu tôi từ lùm cây nhỏ
Vội chạy ra ngả nhẹ vào vai.
Hai chúng tôi xuống thuyền dạo cảnh
Gương mặt hồ lay động lao xao
Chiếc khăn con rời tay nàng rơi xuống
Và tay tôi tuột khỏi mái chèo.
Thuyền ơi thuyền lướt đi lướt nữa
Để mắt ta thu những diệu kỳ
Trăng đêm nay rắc đầy mặt nước
Gió mát lành thổi tự bờ lau.
Trước cảnh hồ đẹp như tranh vẽ
Hoa nu - phơ - rơ khoe dáng yêu kiều
Nỗi cô đơn không thể nào đến được
Và buồn rầu cũng tan biến từ lâu.
Khi những kỷ niệm chưa phai
Khi những kỷ niệm chưa phai
Lại trở về vẫy gọi
Trên đường mòn quen thuôc
Nỗi cảm hoài bám mãi không thôi.
Từ trên mái nhà em
Một ngôi sao quen xuất hiện
Buông chùm tia đặc dầy
Quyện vào hồn anh trìu mến.
Và ánh trăng bát ngát
Xuyên qua cả rừng cây
Gặp đôi ta sánh vai dạo bước
Trăng tâm tình dịu ngọt thiết tha.
Đường ta đi rắc đầy cánh trắng
Của anh đào đang giữa mùa hoa
Trái tim mình nặng lời thề thốt
Yêu thương nhau chung thủy trọn đời.
Có bao giờ nỗi nhớ nhung sâu thế
Lại mờ phai qua những canh dài
Khi sóng cồn của dòng suối chảy
Vẫn sụt sùi than khóc thâu đêm.
Trăng lững lờ lướt trên hàng tùng bách
Như dõi nhìn theo lối ta đi
Đôi mắt em to tròn và rất sáng
Nhìn vào anh quá đỗi dịu dàng.
(*) Mihai Eminescu (1850 - 1889) là một trong những nhà thơ lớn nhất của nước Rummani. Sống nhiều ở miền núi, nhất là thuộc hai vùng Ardeal và Moldova, ông am hiểu sâu sắc về đời sống cực khổ của người dân trong vùng cũng như toàn xã hội. Thơ Eminescu trĩu nặng tình yêu thiên nhiên, con người, thấm đượm chất văn hóa dân gian của dân tộc mình.
(**) Nu-phơ-rơ (nufăr): họ sen nở vào mùa thu ở Rumani, hoa gần giống hoa sen, thường được dùng để chúc mừng hạnh phúc.