Qua sông Hàn nhớ bến phà xưa - Nguyễn Văn
13.05.2013
Bởi vì mùa qua
Với bao nỗi niềm riêng
Xao lãng trên đường tương lai tới
Có môt thứ
Mang sắc màu tím tối
Lờ mờ xao động bến bờ xưa
Con sông Hàn
Chiều rơi nghiêng mưa
Khúc nhạc trầm
Điệu kèn trompas
Có phải từng vì nhau mà hai bờ mi mắt
Lạc đường đẫm ướt tìm quên
Bởi vì tháng ngày không thể đặt tên
Lượm chiếc lá khô bên dòng sông vắng
Âm hưởng còn xanh
Thời gian đã trắng
Cầu ngang sông
Bỏ bến thôi bờ
Cảm ơn ngày xưa cho biết đợi chờ
Cảm ơn nước triều làm tan dấu cũ
Tôi vẫn hằng đêm
Dỗ mình trong giấc ngủ
Vịn câu thơ
Mà lặng lẽ qua cầu.
N.V
Bài viết khác cùng số
Giả vờ yêu nhau - Truyện Tiêu Đình Một thời “Hát cho đồng bào tôi nghe” - Trần Trung Sáng Đi B - hai tiếng thiêng liêng - Bùi Công DụngNghĩa tình Đà Nẵng - Ký Văn Thành LêĐếm ngược - Truyện Phan Trang HyCái bếp lò - Truyện ngắn Nguyễn HoàngThơ Hà Duy PhươngThơ Nguyễn Thị Ánh HuỳnhThơ Lê Anh PhongBên sông Hiếu - Đinh Lê VũTiếng lòng - Huỳnh Minh TâmTừ một cơn mưa - Lê Văn Hiếu Phố đêm - Phú Thiện Người nghệ sĩ núi rừng - Nguyễn Tấn CảMột ngày vui - Hoàng Thanh ThụyPháo hoa - Lê Anh DũngThơ Đinh Thị Như ThúyQua sông Hàn nhớ bến phà xưa - Nguyễn VănĐà Nẵng Đầu Hè - Nguyễn Tất HanhNỗi nhớ - Nguyễn Văn TámĐóng góp của một gia đình xứ Nghệ vào Văn hóa Quảng Nam- Đà Nẵng - Châu Yến LoanCảm thức nhân bản trong tập thơ Thuyền trăng của Hồ Thế Hà - Nguyễn Quang HuyNghệ thuật ngôn ngữ và giọng điệu trong thơ Đỗ Thượng Thế - Huỳnh Minh Tâm Về “hô” các làn điệu trong trò chơi bài chòi và kịch hát bài chòi - Trương Đình QuangTống Phước Phổ - Nhà soạn Tuồng hát Bội thâm nho - Trần Hồng