Mùa xuân - Nguyễn Đông Nhật

08.03.2019

Mùa xuân - Nguyễn Đông Nhật

Phải chăng, khi thả mình ra phía trước

hướng của ngày đang ấm dần lên

mùa xuân gợi nhớ điều đã qua

chẳng hạn, đám mây nặng ngày ẩm ướt.

 

Gợi lại nỗi chia ly ngày cũ

theo luật lệ của màu sắc trên những hàng cây

hay tiếng reo trong chiều đông xám

dù hy vọng và không ít đắng cay.

 

Nhưng vòng tròn của tự nhiên thường hứa hẹn

sự sinh thành tốt đẹp hơn

trong tiếng kêu đàn chim én trở về

trong cơ thể nồng nàn niềm vui truyền giống.

 

Khuôn ngực rộng những dòng sông trở lại nhịp nhàng

ve vuốt sắc trời đang nhuộm dần xanh.

Tiếng gọi từ cuối cánh đồng xa

vượt qua một không gian còn hơi lạnh.

 

Như thể ánh trời hồn nhiên không hờn dỗi

người ta giăng áo quần trên sợi dây phơi.

Sự dọn dẹp của những vùng ẩm tối

bày ra vẻ thô thiển đáng yêu.

 

Trên nhiều đường làng và đường phố

sự thật hiện ra không khác nhau.

Đáng thương những cửa lòng khép kín

xa lạ với một ngày thường bận rộn.

Những tiếng động và ánh sáng khác

là mùa xuân, điều trùng lặp không cũ.

Sự vật trong tiếng đập cánh dịu dàng

rơi xuống từng giọt tí tách.

N.Đ.N

Bài viết khác cùng số

Một chuyện tình - Khin Hnin Yu Làm mẹ đơn thân - Nguyễn Thị Bích NhànTháng ngày lặng lẽ - Thu LoanThành phố tháng Ba - Nguyễn Thị Ngọc LanCâu chuyện tình cờ và người lính không có võng - Nguyễn VĩnhChúng tôi giữ gìn nhật ký của nhà văn Chu Cẩm Phong - Thanh QuếHậu chiến tranh - Thu HiềnChuyện nhặt trên phây - Dân HùngMẹ tôi - Vũ Ngọc GiaoNhớ mẹ - Võ Duy DươngKham nhẫn Võ Nguyên Giáp(*) - Thái Bá LợiBạch Hạc - Trần Như LuậnThơ Thụy SơnBản hợp đồng tình yêu quá hạn - Nguyễn Nho Thùy DươngÁnh sáng tình yêu - Lê Thị ĐiểmSự rời bỏ dịu dàng đến thế này ư - Bạch DiệpMẹ - Thiều HạnhCó khi thấm mệt - Phan Hoàng PhươngNgồi khâu nỗi nhớ - Võ Kim NgânSắc trời giêng mơ - Huệ ThiThơ Phùng HiếuHội An gió - Trần Trúc TâmTình yêu thời chinh chiến - Xuân CừMùa xuân tìm tháng ngày rơi - Trương Công MùiMùa xuân - Nguyễn Đông NhậtTràn hương nắng mới -Tần Hoài Dạ VũNhững đóng góp của các soạn giả, nghệ sỹ tuồng Quảng Nam - Đà Nẵng đối với sân khấu tuồng cách mạng - Thúy HườngMãi đừng xa tôi - Lời cảnh báo khẩn thiết về giá trị người - Chế Diễm TrâmThơ của Thúy: nồng nàn, thấu tận - Nguyễn Thị PhúAnh là Quang Kháng - Huỳnh Trương PhátThương tiếc nhà thơ Trương Đình Đăng (1933 - 2019) - Mai Hữu Phước