Mùa xuân - Nguyễn Đông Nhật
Phải chăng, khi thả mình ra phía trước
hướng của ngày đang ấm dần lên
mùa xuân gợi nhớ điều đã qua
chẳng hạn, đám mây nặng ngày ẩm ướt.
Gợi lại nỗi chia ly ngày cũ
theo luật lệ của màu sắc trên những hàng cây
hay tiếng reo trong chiều đông xám
dù hy vọng và không ít đắng cay.
Nhưng vòng tròn của tự nhiên thường hứa hẹn
sự sinh thành tốt đẹp hơn
trong tiếng kêu đàn chim én trở về
trong cơ thể nồng nàn niềm vui truyền giống.
Khuôn ngực rộng những dòng sông trở lại nhịp nhàng
ve vuốt sắc trời đang nhuộm dần xanh.
Tiếng gọi từ cuối cánh đồng xa
vượt qua một không gian còn hơi lạnh.
Như thể ánh trời hồn nhiên không hờn dỗi
người ta giăng áo quần trên sợi dây phơi.
Sự dọn dẹp của những vùng ẩm tối
bày ra vẻ thô thiển đáng yêu.
Trên nhiều đường làng và đường phố
sự thật hiện ra không khác nhau.
Đáng thương những cửa lòng khép kín
xa lạ với một ngày thường bận rộn.
Những tiếng động và ánh sáng khác
là mùa xuân, điều trùng lặp không cũ.
Sự vật trong tiếng đập cánh dịu dàng
rơi xuống từng giọt tí tách.
N.Đ.N