Không đề - Ngô Thị Thục Trang
08.07.2016
những sợi tóc rời đi
hương đêm còn ấm
những sợi tóc không có ngày sinh
đan trên tay em
an phận như nỗi buồn
anh
anh có chờ em không
đường nhiều ngả, em không đi mà lạc
tự ru mình bằng tóc
thơm dài ngày vắng, mưa lùa
tóc nói gì với anh buổi xưa
ngày xanh quá, chúng mình không ai thấy
cỏ lau giương ngọn cờ trắng lóa
cỏ lau là em
sau những mùa tóc qụy đầy tay
hoa bình minh vẫn nở mỗi sớm mai
tóc đếm em những lần rụng xuống
anh
anh có chờ em không
hương đêm còn ấm
anh có chờ em không
dù cho em lạc trọn một đời?
N.T.T.T
Bài viết khác cùng số
Giỗ riêng - Như TrangChiều nay số xổ...Hay: Giấc mơ của chú Năm Đời - Kao SơnCây chim đêm - Tường LinhMầm sống - Phạm XuânChùm truyện ngắn - Hoàng Nhật TuyênNhớ chuyến đò xưa - Trần Nguyên HạnhChùm tản văn - Trần Huy Minh PhươngVì đất nước, hy sinh cả cuộc đời... - Ngô Thế LâmThăm các nhà văn đã nằm lại chiến trường miền Trung - Phạm Bá DựcTrăng đi - Nguyễn Bá HòaKhoảng trống - Nguyễn Trúc TâmMùa hạ - Nguyễn Đông NhậtNgoái về tháng sáu - Tăng Tấn TàiÝ nghĩ sau bữa cơm chiều - Nguyễn Hoàng ThọKhông đề - Ngô Thị Thục TrangMùi trầu - Huỳnh Trương PhátTiếng chim cu trong thành phố - Huỳnh Minh TâmLỡ hẹn - Trần Sỹ KỳThơ Nguyễn Thị Minh ThùyThơ Tô Minh YếnThơ Vũ Quốc KhánhNỗi đau từ lòng biển - Xuân HiệuNguyễn Văn Bổng như tôi biết - Đoàn Trọng HuyNhà văn Nguyễn Văn Bổng người con của Quảng Nam - Đà Nẵng - Ngọc ThanhÔng Trung làng Mực - Thanh QuếĐôi nét chấm phá trong việc dịch các tác phẩm văn học của Rabindranath Tagore - Bùi XuânThơ NGUYỄN CÔNG TOẢN - Tâm tình một lối quê chung(*) - Nguyễn Nhã TiênPierre Trần Lục, Người Đà Nẵng viết sách giáo dục bằng chữQuốc ngữ đầu tiên của nước ta - Châu Yến LoanDiễn xướng dân gian xứ Quảng trong bối cảnh hội nhập văn hóa - Văn Thu Bích