Không đề cho em - A Lăng Văn Gáo
20.11.2013
Sống ở phố
anh không là phố
anh là ngọn gió
gió núi rừng Đông Giang.
Em đừng hỏi sao tình anh trần trụi như nương
em ơi!
từ nương rẫy
anh cần mẫn gieo hạt
cái nắng
cái mưa
mồ hôi
nước mắt
hạt lúa nảy mầm
mơn mởn xanh
như cây lúa
tình anh sẽ có lúc chín vàng
cõng đầy Dong(*) trao em.
Không ồn ào như phố
anh tĩnh lặng
bình yên như núi
tình anh như dòng suối
đêm ngày róc rách
chảy về phía...em!
A.V.G
(*) Dong: chiếc gùi của người đàn bà,con gái Cơtu thương mang theo khi lên rẫy.
Bài viết khác cùng số
Võ Nguyên Giáp với giải phóng Trường Sa - Ngô Minh Nàng Kim Chi sáu ngón - Đà LinhGiọt ngâu - Nguyễn Thị Anh ĐàoTruyện trong ngày 20 tháng 11 - Thanh Trắc Nguyễn Văn Chuyện thầy giáo tôi - Phan Nam Sinh Những giấc mơ đủ sắc màu - Nhi TrầnĐại tướng Võ Nguyên Giáp với Đất Quảng - Nguyễn Đình AnMột con người bình dị đã ra đi - Nguyễn Trọng VănViếng mộ Thầy - Nguyễn Ngọc Hưng Hạt cát và thời gian - Trần Phương ThànhKhoảng lặng cuối thu - Tăng Tấn TàiKhông đề cho em - A Lăng Văn Gáo Thơ Vũ DyThơ Nguyễn GiúpCây cầu - Trần Phương KỳCái đẹp sáu ngón - NguyễnTrọngTạo Dưới tán “rừng Đại tướng” ở Mường -Phăng - Lê Anh PhongNghĩ trong lễ Quốc tang - Bùi Công MinhBài thơ tình thứ nhất - Nguyễn Minh HùngNhập hồn cùng sông núi - Thanh QuếTính cách người Quảng trong ca dao xứ Quảng - Nguyễn Thanh Tuấn