Hạt cát và thời gian - Trần Phương Thành
20.11.2013
Hạt cát mà không là hạt cát
Biết suy tư và biết yêu
Biết hôn nụ hôn của sóng
Có cái sinh ra sẽ có cái mất đi
Có sự bắt đầu thì có điều kết thúc
Thời gian không mất đi
Thời gian không ở lại
Thời gian cứ trôi
Hạt cát trong mênh mông cát
Hấp thụ ánh mặt trời nóng rực
Làm bỏng bàn chân ai chạm phải
Hạt cát nào cũng rực rỡ - lung linh…
Có hạt thành tia lửa
Cháy tình yêu
Cháy cả đời người
Thời gian vô tình
Thời gian cứ trôi trong miền vô tận
Còn tình yêu của cát
Trong vô tận cuộc đời.
T.P.T.
Bài viết khác cùng số
Võ Nguyên Giáp với giải phóng Trường Sa - Ngô Minh Nàng Kim Chi sáu ngón - Đà LinhGiọt ngâu - Nguyễn Thị Anh ĐàoTruyện trong ngày 20 tháng 11 - Thanh Trắc Nguyễn Văn Chuyện thầy giáo tôi - Phan Nam Sinh Những giấc mơ đủ sắc màu - Nhi TrầnĐại tướng Võ Nguyên Giáp với Đất Quảng - Nguyễn Đình AnMột con người bình dị đã ra đi - Nguyễn Trọng VănViếng mộ Thầy - Nguyễn Ngọc Hưng Hạt cát và thời gian - Trần Phương ThànhKhoảng lặng cuối thu - Tăng Tấn TàiKhông đề cho em - A Lăng Văn Gáo Thơ Vũ DyThơ Nguyễn GiúpCây cầu - Trần Phương KỳCái đẹp sáu ngón - NguyễnTrọngTạo Dưới tán “rừng Đại tướng” ở Mường -Phăng - Lê Anh PhongNghĩ trong lễ Quốc tang - Bùi Công MinhBài thơ tình thứ nhất - Nguyễn Minh HùngNhập hồn cùng sông núi - Thanh QuếTính cách người Quảng trong ca dao xứ Quảng - Nguyễn Thanh Tuấn