Cung đàn – Ngọc Thọ
17.01.2013
Cám ơn em lay động tiếng đàn
Âm thanh trào dâng diễn cảm
Tôi là dây cho em nắn nót từng cung bậc
Quyện vào nhau cho đến nghìn trùng
Tiếng đàn đưa tôi bềnh bồng
Say khướt tháng ngày rong ruổi
Dìu dặt nhớ
Dìu dặt thương
Ngày ấy
Cung đàn ghi lại chuyện tình xưa
Thuở yêu em đất trời huyền ảo
Như mây tràn qua núi tình yêu
Như những lằn roi gió quất vào đá núi
Khảm khắc dịu êm cung đàn
Thanh âm gieo ngân tiếng của mùa
Lá thu vàng tôi ký gửi ngày xưa
Mùa xuân đến tôi là bãi cỏ
Ðể em nằm tình tự yêu thương.
N.T
Bài viết khác cùng số
Ký ức một thời – Tiểu YếnQuận Cầu, quận Đường - Phạm Thuận ThànhTôi không thể... - Phạm Minh GiangVũ điệu bikini - Phan Trang HyKí ức ngày mùa – A Lăng Văn GáoĐiều bình dị của phố - Nguyễn Thành GiangBậc cửa hiên xuân – Nguyễn Thị Anh Đào Đi tìm hình của Bác – Bùi Công DụngThơ Trần TuấnAnh sẽ về - Nguyễn GiúpNhững cánh chim trên đảo – Võ Thị Hồng TơNgày ấy – Trương Công MùiNhững đêm mưa giọt ánh đèn vàng Đà Nẵng – Huy UyênThơ Trương Đình ĐăngThơ Mai Văn Phấn Một mình – Hoàng Hương ViệtCung đàn – Ngọc ThọNhớ thu xưa của Đoàn Chuẩn – Trương Văn KhoaHồ Thấu - nhà trí thức cách mạng, nhà thơ tài hoa, bạc mệnh – Lê Năng ĐôngNhà văn với nghề văn: khát vọng về cái đẹp; lòng nhân ái; cảm xúc huyền diệu; công sức về câu chữ... - PGS. TS. Nguyễn Ngọc ThiệnGiải minh vài quan điểm văn học - INRASARAMùi cam chín nẫu - Hoàng Mai