Thơ Phạm Trí Thu

06.08.2018

Thơ Phạm Trí Thu

Anh Phạm Trí Thu nguyên quán thành phố Tam Kỳ, vào thành phố Hồ Chí Minh sinh sống và lập nghiệp trước năm 1975, hiện ở tại huyện Củ Chi, thành phố Hồ Chí Minh.

Anh xuất thân làm nghề cựu giáo và là một người yêu thơ, sáng tác thơ, là hội viên CLB thơ Đất Quảng tại TP Hồ Chí Minh.

Đã xuất bản tập thơ Nắng Tháng Giêng (NXB Văn học - 2014).

Tạp chí Non Nước giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ mới của anh.

                             

Tìm em

Đã thành hai người xa lạ sao em

Tôi trở lại vườn hồng mỗi tối

Cánh hồng rơi từ đêm tối mù xa

 

Tôi tìm em qua các vì sao

Có một ngôi vừa mở mắt

Rớt xuống hồ đêm thành viên ngọc

Xao mặt nước yêu trách giận nhớ chờ

 

Ngôn từ nào cũng hoang dã câu thơ

Tôi tìm em trong vườn hồng thạch thảo.

Và một ngôi sao mở mắt sương mai.

 

 

Cát và biển

Một hải lý là mấy dặm thơ

Để bơi qua biển rộng tình cờ

Nháy sóng hải my vừa chợp mắt

Đã chìm trong xanh ngắt ngàn khơi

Rắc xuống tóc thơm hạt cát vàng

Thời gian biển gạn lọc phù tang

Chừng tình lớn ngang hàng hạt bụi

Biết biển bao nhiêu tuổi nồng nàn

Nghe hồn cát vang vang tiếng sóng

Reo vi vu dưới bóng dương gầy

Cũng góp tiếng ru dài viễn vọng

Lòng vô cơ rộng đến sâu đầy

Thương giận thủy triều vây ngập hết

Biển chưa từng cạn kiệt bao dung

Chẳng để lại sau ngày mỏi mệt

Cát khỏa bằng dấu vết đau thương.

 

 

 

Trăng rằm tháng giêng    

Treo đêm một cặp đèn lồng

Cùng nguyên tiêu rạng ánh hồng trăng lên

Nửa giêng thơ đã bồng bềnh

Nửa nguồn xuân ý đã mềm trên tay

Rót nghiêng chén rượu đêm đầy

Thả chao một tứ thơ bay lên trời

Ngọn đèn

                    với ngọn sao rơi

Rớt vào đâu

                    cháy hồn tôi

                                bổng trầm.

 P.T.T

Bài viết khác cùng số

Kịch - Nguyễn Đặng Thùy TrangNgười Phi chúng tôi chỉ dùng thức uống nhẹ - Alejandro RocesMỗi mùa pháo hoa… - Phan NamBay - Võ Thanh Nhật AnhCuộc phiêu lưu của mặt trời - Nguyễn Hà Anh ThưXinh đẹp và kiêu hãnh - Hoàng Thảo NhiChiều Chiều và Nu Nu - Nguyễn Thị Như ThắmKho báu - Trần Thị TuyếtQua khung cửa sổ - Nguyễn Phạm Oanh OanhKhông ngừng mơ ước bay xa...- Trần Trung SángThêm nhiều nét vẽ mới - Hồ Đình Nam KhaMột định nghĩa thiêng liêng - Kai HoàngGiấc rời - Hoàng Thụy AnhValse tháng tám - Đinh Thị Như ThúyMột sớm mùa hè - Nguyễn Thánh NgãTôi ê a hát - Ngân VịnhVà ngọn đèn xanh ấy không còn - Trần Trình LãmĐôi lúc thấy mình như là ngụm khói - Trương Đình PhượngĐất gọi - Nguyễn Hoàng SaHải Vân Quan - Thạch Châu Thơ Xuân CừQuả bàng vuông - Nguyễ Hưng HảiĐà Nẵng như người tình - Đình ThuThơ Phạm Trí ThuDấu ấn địa phương trong truyện ngắn Quế Hương - Võ Anh TuấnKhi văn chương không còn biên giới - Nguyễn Thị Anh ĐàoChuyện một người Quảng hiến kế làm trong sạch bộ máy quan lại - Vân TrìnhBùi Công Minh - Tiếng hát biển sôi động, hiền hòa - Đoàn Trọng HuyPGS,TS. Nguyễn Ngọc Thiện con người như tên gọi - Ma Văn KhángLưu Quang Vũ - “Thơ là bó đuốc đốt thiêu là bàn tay thắp lửa” - Huỳnh Thu HậuLưu Quang Vũ và những quan niệm thơ - Mai Bá Ấn