Chiếc bóng sau một cơn mưa - Đỗ Tấn Đạt
01.06.2016
rời làng
những khuôn mặt hình sông
chảy sóng du cư
giấc mơ trái ngọt phù sa trải thơm nệm gấm
mắt nheo đôi bờ gió hú
khàn khạn giọng mùa neo trăng cuối bãi thao thức
ghềnh vun bóng mây
rời làng
những cơn mưa trắng gội phố phường những buổi chiều
cà phê thuốc lá
khói vồng cơn yêu tém nỗi buồn triển hạn
áo ai trắng mà không phải là em
vấp ổ gà người say không tỉnh giật mình kỷ niệm
đánh võng lời ru
đứng lại mà nghe mình bạc màu tứ phía
ừ thôi mà đi vậy
rời làng
tôi gấp khúc tình yêu em cỏ dại
tôi vuốt nếp mùa thu sương non nắng đồng mẹ cha cày cấy
hẹn xanh
hẹn đỏ
hẹn vàng
chỉ duy nhất một điều mùa xuân rất trong
dẫu ít nhiều đôi mắt bụi
tôi lấm lem ngày em lấy chồng
chiếc bóng sau một cơn mưa...
Đ.T.Đ
Bài viết khác cùng số
Mạch trầm - Vũ Thị Huyền TrangNhững ngày mùa đông - Sử Hà Hạnh NhiTản văn của Phạm Nguyễn Ca DaoNgười đóng vai cô bé bán diêm - Nguyễn Bá HòaChùm truyện ngắn của Phạm Minh DũngMùa thu trong chiếc lá - Phan Thành MinhCái bóng - Nguyễn Duy KhoáiThăm thẳm Đội Tình - Nguyễn ThanhSách của một đời - Trần Đức TiếnThơ Nguyễn Kim HuyThơ Thái Bảo - Dương ĐỳnhTro ám chân mây - Nguyễn Thành TâmChiếc bóng sau một cơn mưa - Đỗ Tấn ĐạtGã trai quê - Kao SơnMẹ và gánh don - Nguyễn Tấn OnThơ Nguyễn Xuân TưTrên vai truyền thuyết - Hải ThanhHải Vân nhớ - Nguyễn Thị Ánh HuỳnhGiấu vào nhau - Nguyễn Đăng Kiên Thơ Trần Võ Thành VănThơ Hoàng Thụy AnhNgoại tôi - Đỗ Như ThuầnĐi tìm ranh giới giữa dân gian và phi dân gian trong một số lĩnh vực văn nghệ Việt Nam – Bùi Văn TiếngBiển Đà Nẵng và núi Hải Vân xưa trong thơ chữ Hán - Nguyễn Dị CổTÁC PHẨM ĐƯỢC TRAO GIẢI THƯỞNG VĂN HỌC, NGHỆ THUẬT THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG LẦN THỨ IIIChất thiền trong tác phẩm của danh họa Lê Bá Đảng - Lê Huỳnh LâmNơi phòng đợi - sự cô đọng trong thơ Thanh Quế - Nguyễn Tường Văn