Vá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng Xuân
07.05.2017
Đêm ngồỉ vá nửa trăng khuya
Kịp soi vầng sáng người xa xưa về
Vá luôn nửa mảnh duyên thề
Ai quên bỏ lại ven đê chạnh lòng!
Mùa lên thả gió buồn trông
Thương con diều vướng... chiều không tay rời
Chùng căng sợi nhớ đầy vơi
Đừng ai nhắc lại để rồi thoáng bay
Đẩm chiều ướt mắt tôi cay
Chợt quên, chợt nhớ bàn tay xưa cầm
Tôi đem vá mảnh tim bầm
Vá mùa dang dở âm thầm nhớ ai.
T.H.X
Có thể bạn quan tâm
Bùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơ Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếTrước thềm rêu - Nguyễn Nhã TiênĐóng băng trong thành phố - Nguyễn Thị Anh ĐàoSau cơn mưa - Thơ Vũ Thiên KiềuMột chuyến đi Đông Bắc Thái Lan - Bùi Văn TiếngGiấc hồng - Nguyễn Nho Thùy DươngXuân Điện Biên - Phạm Thị Ngọc ThanhCuộc rượu tàn – Thơ Ngân VịnhThơ Nguyễn Đông Nhật