Vá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng Xuân
07.05.2017
Đêm ngồỉ vá nửa trăng khuya
Kịp soi vầng sáng người xa xưa về
Vá luôn nửa mảnh duyên thề
Ai quên bỏ lại ven đê chạnh lòng!
Mùa lên thả gió buồn trông
Thương con diều vướng... chiều không tay rời
Chùng căng sợi nhớ đầy vơi
Đừng ai nhắc lại để rồi thoáng bay
Đẩm chiều ướt mắt tôi cay
Chợt quên, chợt nhớ bàn tay xưa cầm
Tôi đem vá mảnh tim bầm
Vá mùa dang dở âm thầm nhớ ai.
T.H.X
Có thể bạn quan tâm
“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngHai cô gái - Truyện ngắn của Trần Thu HằngKhông là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như ThúyTình bạn mèo con – Truyện Kiều Thảo VyViết ngày con trở thành thiếu nữ - Thơ Phạm Thúy NgaĐang già đi nỗi đau khát sống – Thơ Đinh Thị Như ThúyMùa chim làm tổ - Nguyễn Thị Lê NaChuyện một người tử tế - Trần PhiêuDáng hạ quê xưa - Đào Quang BắcCái còn cái mất – Thơ Nguyễn Hoàng Sa