Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Sao con cứ mãi rong chơi như thế này? – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThơ Nguyễn Thánh NgãCon rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngGiọt sương còn đọng môi mềm - Thơ Thy LanKể chuyện biển Đông - Thuận TìnhXa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhXin Cảm Ơn Em-Thơ Mai Hữu PhướcChùm thơ của Đông HàNhư áng mây bay – Thơ Thùy DươngXuân Điện Biên - Phạm Thị Ngọc Thanh