Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây

cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Lỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú AnhTuồng - không chỉ là nghệ thuật sân khấu - Hồ Trung TúTiếng khuya - Nguyễn Nhã TiênNhớ Hòa Bắc - Huỳnh Viết TưNăm canh bên bờ vựcĐường về - Truyện ngắn Lê Ngọc DuyNỗi nhớ Sơn Trà - Nguyễn HoaTôi vấp chân vào gió - Thơ Ngân VịnhĐổi mới tư duy tiểu thuyết Thuở Ấy – Thơ Mai Hữu Phước