Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Tiếng sóng rất gần - Truyện ngắn của Phan Cung ViệtĐất - Đình NghiKhi thế giới mở ra – Thơ của Thanh quếMón quà đắt giá - Truyện ngắn Bùi Đê YênNgười đàn bà mơ - Thơ Đoàn Minh ChâuTìm dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng SaMẹ ơi – Thơ Lê Huy HạnhDharamsala- xứ sở bình yên - Nguyễn Nhã TiênTrái quả ngọt ngào – Truyện Nguyễn Nhã Tiên Dấu chân - Thơ Nguyễn Minh Hùng