Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Cảm hứng đêm trăng – Thơ Nguyễn Văn Tám Phúc âm buồn – Thơ Đinh Thị Như ThúyĐeo kính xem phim mờ - Truyện ngắn của Mai HươngDấu yêu – Thơ Lê Huy HạnhĐôi bông tai hình hoa nhài - Truyện ngắn của Bùi Đế YênĐêm nghe Dalida hát - Nguyễn Thị Ánh HuỳnhÔng lão trong quán điểm tâm ngoài ga-Truyện ngắn K.PAUXTỐPXKI (Nga) Trên thảo nguyên xa thẳm - Truyện ngắn Trần Thị Tú NgọcSự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiSaPa - Truyện ngắn Phạm Thị Thanh Mai