Truông chiều - Trương Công Mùi
19.06.2013
Lặng thầm
người bước
qua truông
Lâm thâm vạt nắng
chiều buông tím sầm
Gợi về câu hát
xa xăm
Tiếng chim
cành cụt
cung trầm, cung thương
Để chi luống cảnh
dặm trường
Để chi lụy phải tơ vương
chạnh lòng
Vin vào nỗi nhớ
thong dong
Câu thơ vịn bước
lời rong
cuối chiều
Xao lòng
người bước
liêu xiêu
Hanh hao chợt thoáng
cánh diều lãng bay
Giật mình
tỉnh giấc
Ô hay !
Hé vầng trăng khuyết
cuối ngày
qua truông.
Bài viết khác cùng số
Củ nần - Lý Thị Minh Châu. Gió đã thổi suốt đêm - Nguyễn Quang Thiều. Những họa sĩ giải phóng ở chiến trường khu Năm - Giang Nguyên TháiBài ca xây dựng - Minh ThủyBác Hồ ở trong tim - Huỳnh Lê.Tân Trào - một thời Bác ở nơi đây…- Phương Mai.Ký ức bông bí luộc - Đỗ Thượng ThếPhía đàn chim gọi bầy - Đỗ Thượng Thế Chia tay với Bét-Tô-Ven - Phan Duy NhânKhi mẹ ru con bằng tiếng biển - Nguyễn HiệpHoa cỏ may - Trần Văn ThọNẻo nhớ - Nguyễn Xuân HaiTruông chiều - Trương Công Mùi Hoa đồng nội - Hà ChươngLời nhắc nhở của Người - Nguyễn Hưng HảiChuyện chưa kể của Bác - Nguyễn Hưng HảiKhông đề - Phan Duy NhânCông chúa Huyền Trân và di chỉ thờ phụng ở vùng văn hóa – lịch sử Ngũ Hành Sơn, thành phố Đà Nẵng - Nguyễn ChínhVài cảm nhận về nhà thơ Trinh Đường - Nguyễn Thị HồngHiện thực là cái nằm sau hiện thực - Nguyễn Thanh TuấnHoạt động văn học ở Quảng Nam-Đà Nẵng trong kháng chiến chống Mỹ (1954-1975) - Thanh QuếThơ Nguyễn Hải Lý