Chia tay với Bét-Tô-Ven - Phan Duy Nhân
19.06.2013
Thật rồi em nhập vào tôi
Sáng trong là nhạc bồi hồi là thơ
Không gian trầm lắng mái nhà
Hồn tôi là ngực em là trái tim
Em còn với nhạc đi lên
Tôi về chắc Bét-tô-ven ngậm ngùi
Gần thôi hơn nửa chân trời
Xa thương đôi nhịp tim đời đập theo…!
Mười năm vượt suối băng đèo
Thiết tha về phố mang theo trăng rừng
Em như một dấu la tròn
Ngân trong giao hưởng trong ngần giọt mưa!
Tôi về nhưng đã về chưa
Mênh mông hồn nhạc người xưa chẳng về…
1984
Bài viết khác cùng số
Củ nần - Lý Thị Minh Châu. Gió đã thổi suốt đêm - Nguyễn Quang Thiều. Những họa sĩ giải phóng ở chiến trường khu Năm - Giang Nguyên TháiBài ca xây dựng - Minh ThủyBác Hồ ở trong tim - Huỳnh Lê.Tân Trào - một thời Bác ở nơi đây…- Phương Mai.Ký ức bông bí luộc - Đỗ Thượng ThếPhía đàn chim gọi bầy - Đỗ Thượng Thế Chia tay với Bét-Tô-Ven - Phan Duy NhânKhi mẹ ru con bằng tiếng biển - Nguyễn HiệpHoa cỏ may - Trần Văn ThọNẻo nhớ - Nguyễn Xuân HaiTruông chiều - Trương Công Mùi Hoa đồng nội - Hà ChươngLời nhắc nhở của Người - Nguyễn Hưng HảiChuyện chưa kể của Bác - Nguyễn Hưng HảiKhông đề - Phan Duy NhânCông chúa Huyền Trân và di chỉ thờ phụng ở vùng văn hóa – lịch sử Ngũ Hành Sơn, thành phố Đà Nẵng - Nguyễn ChínhVài cảm nhận về nhà thơ Trinh Đường - Nguyễn Thị HồngHiện thực là cái nằm sau hiện thực - Nguyễn Thanh TuấnHoạt động văn học ở Quảng Nam-Đà Nẵng trong kháng chiến chống Mỹ (1954-1975) - Thanh QuếThơ Nguyễn Hải Lý