Thơ Hà Hùng
BBT: Tác giả Hà Hùng, sinh ngày 16/12/1970 tại huyện Đức Hòa, tỉnh Long An; Quê quán huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam.
Tốt nghiệp cử nhân nghệ thuật, mỹ thuật năm 2001
Là họa sĩ vẽ tranh, nhưng về sau thường viết về triết học, đạo học.
Đã triển lãm tranh cá nhân 2 lần, và có rất nhiều triển lãm chung từ năm 2001 đến 2008.
Về văn chương đã in các tập:
- Tập thơ “Hoa Tình” năm 2005
- Tập thơ “Tây Thiên” năm 2015
- Tiểu thuyết “Xóm Miếu Nổi” năm 2014
- Tiểu luận triết học “Gieo Hạt Đồng Trời” năm 2013
Hiện Hà Hùng xuất gia tu Phật, Pháp danh Thích Hoằng Toàn.
Nước trăng xuôi.
Trăng nước đôi dòng lệ
Chảy mãi về Phương Đông.
Người đi không bến bờ
Chỉ biết đứng xa trông.
Trăng nước tình lưu thủy
Cổ độ bến vô minh.
Chờ mong hoài không thấy
Ngồi khóc lại cuộc tình.
Tình vươn như mây khói.
Hóa thành những bông hoa.
Đêm về thầm ướp lệ.
Rong ruổi tháng ngày qua.
Thân tâm là mộng huyễn
Chỉ thấy bóng tịch tà
Trăng sao nằm im ngủ
Trong đêm mạt trần sa.
Có ai về xem bóng
Tan vỡ trên mặt hồ
Trăng xuôi nằm im đó
Cuối đường nói tô hô.
Trăng già ngàn năm lẻ
Ta lẻ bóng một mình
Quang vinh chi ngày cũ
Đời buồn gió lặng thinh.
Trên cao trời mây cuộn
Dưới sông nước chảy dài
Tìm trăng trên sóng nước
Thấy mình giữa trần ai.
13/11/2014
Em hát
Em vừa đi vừa hát
Tóc rối màu sầu đau
Những yêu thương lầm lạc
Làm mắt em phai màu
Con đường nào em qua
Cỏ úa với trăng ngà
Ôi linh hồn thiên thu
Khóc cười thật êm ru
Trái sầu em chín đỏ
Cháy đỉnh thế gian buồn
Em hát gì trong gió
Trời ngậm ngùi mưa tuôn
Có bao nhiêu tan nát
Hát cho vỡ buổi chiều
Ôi còn đâu tình yêu
Ôi con đường liêu xiêu
Buổi chiều nhiều mây đỏ
Sáng rực cuối chân trời
Có một chiếc xe nhỏ
Đưa em về chơi vơi
Trong vườn đầy tiếng chim
Trong hồn đầy tiếng tim
Ngọt ngào và tha thứ
Cái chết đến im lìm
Mùa xuân nào cho em
Tình yêu nào cho em
Bi khúc đồi cỏ non
Tiếng hát dài chon von
Em về nơi xa lắm
Cỏ hát suốt con đường
Bình minh như thập giá
Lạnh lùng phúc âm ca.
14/9/2013
Rừng chiều
Em ơi đường về nắm tay
Trăng tà ngất ngưỡng ngọn cây
Gái tơ bước đi thong thả
Trong lòng thương nhớ mẹ già.
Mùa về môi son đỏ thắm
Nước mắt đêm hôm ướt đẫm
Bài thơ theo gió bay rồi
Trên môi nụ cười tươi thắm
Nửa đêm gió lạnh sau lưng
Nhớ em gái nhỏ vô chừng
Núi đồi miên man cảnh lạ
Cành cao xao xác bỗng dưng.
Trái chín trên cành bật khóc
Sao cười nắc nẻ trên cao
Lưu ly đèn khuya dầu cạn
Tha hương cứ tưởng ta nào.
Mùa nào em về mơ dáng
Vườn hoang lạnh gió mấy từng
Mây lên muôn trùng tiễn biệt
Gái tơ thả tình sông ngân
Bên sông ngư phủ ngủ rồi
Tình trôi bất tận em ơi
Trăng tà mấy lần muốn hỏi
Nào thu rơi rụng bên trời.
Khúc ca hoàng hôn rền rỉ
Gió về trên bến thê lương
Mây trời buổi chiều vô tội
Trường giang mấy độ đọa đường
Hành khúc lá cây bay bay
Rừng chiều khói lên màu mây
Tráng sĩ dừng cương ngóng đợi
Ai hay cho máu tim này...
15/4/2013
Mận đào
Mận lên xanh và đào lên nhanh
Em đi đến trong vườn ươm gió
Gió chất đầy trong tay một giỏ
Em ăn mận ăn đào đây đó.
Gió vườn tình đào mận lên xanh
Quanh cây trái một nhành dương liễu
Có con chim đứng hót ngon lành
Em đi tới đứng bên cạnh anh.
Anh và em là hai trong một
Ngày mai ngày mốt hay ngày kia
Tình đầm ấm như hũ nước mắm
Em thì đưa còn anh thì cầm
Trời mưa gió tháng này quá lớn
Bão ngoài kia chưa tạnh bao giờ
Trong ao cạn nước còn im ngủ
Ở ngoài này bão nổi bơ vơ
Mận lên xanh gánh đi nhanh nhanh
Đào lên nhanh hái ăn ngon lành
Còn ai biết mận đào chưa hái
Tới đây cùng ta hái mà ăn.
Đời khó khăn ăn đào cũng được.
Gặp cô em cho hai trái đem về
Gặp cụ già cho một bánh thuốc rê
Gặp mùa xuân cho cả bốn bề.
Em và anh ăn đào ăn mận
Ăn cho ngon cho đã cái đời
Ngày mai tới gốc đào nằm hát
Hát tơi bời ôi mận đào ơi!
2013