Thơ Chữ Lê Hoàng Diệp
12.11.2018
Ru anh
Em ru anh ngủ khuya rồi
gom nghìn phiến lá thu rơi làm mền
trăng đang trải chiếu ra thềm
Đây thơm suối tóc, tay mềm lả lơi
Ngọt ngào đọng lại bờ môi
yêu thương nguồn cội, tiếng cười gió reo
gập ghềnh đời lắm gieo neo
áo khăn ấp lạnh mình theo nhau về
Bốn mùa triền cỏ cong đê
ru anh vào giấc luyến mê đêm này
À ơi dìu dặt nồng say
sương sa trầu héo cau rơi... son tình!
Xa
Này chuồn chuồn cánh đỏ
Bên bờ ao đậu hờ
Heo may giăng ngoài ngõ
Có ngập lòng bơ vơ?
Đừng hỏi, trả lời khó
nhớ quên mấy cung đường
nắng hanh vàng rót mật
vạt áo người dư hương
Xa nhau mòn mỏi mắt
hút bóng chim cuối trời
giấc mơ mình lặp lại
những ngại ngần làn môi...
C.L.H.D
Bài viết khác cùng số
Bên dòng sông Trà Nô - Phạm Hoài PhốHơi ấm của cô - Nguyễn Thanh Tuấn, Nguyễn Thị ThuầnLòng bao dung - Trần Quốc CưỡngNgàn năm sóng vỗ - Kiều GiangGiáo viên giỏi - Aung ThinHương chanh vườn cũ - Bùi Việt PhươngTiểu Chủng viện Làng Sông và dấu ấn văn hóa Đàng trong - Mai Hữu PhướcThím tôi - Hoàng Nhật TuyênHoa cúc tiên - Duy VinhCon dứt - Vũ Ngọc GiaoVỡ òa - Giọt nắng giọt mưa - Trương Công MùiThơ Ngũ Hành SơnChiều rơi - Nguyễn Hoàng ThọMàu biệt ly - Mai Bá ẤnNhững chiếc lá hồi sinh - Hồng Thủy TiênThơ Chữ Lê Hoàng DiệpChỉ là... - Thụy DuCuối mùa - Tăng Tấn TàiTình đời - Quốc LongGió thơm - Trần Trúc TâmPainflute - Trẩn Hồ Thúy HằngThu say - Ngọc ThọSông quê ngày cũ - Nguyễn Hoàng SaNhiếp ảnh nghệ thuật thành phố ngày càng có nhiều sáng tạo vượt trội (*) - Bùi Văn TiếngNhiếp ảnh nghệ thuật Đà Nẵng 2013 - 2018: một chặng đường nhiều thành công và triển vọng - Hải TriềuVài cảm nhận truyện ngắn Lê Trâm - Phạm Phú Phong“Người cũ” nhưng vấn đề đặt ra không cũ - Nguyễn Thị BìnhNghệ thuật sân khấu Đà Nẵng từng bước đi lên - Nguyễn Trường HoàngVài suy nghĩ từ Giải thưởng ảnh báo chí thế giới - Lê Hải