Ở nơi chưa hề dấu vết... - Trần Võ Thành Văn
06.07.2017
(cho Th)
Mùi tóc em bỏ bóng lên ngàn
tôi ngồi đan lại buổi chiều sầu đông bằng sợi kim lá úa
quàng lên mắt mùa mấp máy bận xanh
nghe gió và gió hoang vu trên từng dấu thiên di trắc trở
Giọt nắng nào vừa ngang qua đây
quán quen và những ô ngày rất cũ
mải miết tôi giữa hình hài của nốt huyền ca trong suốt
giấc mơ em
những nhịp điệu phù hoa/ dòng suy niệm lênh loang dềnh bãi
Cánh chim nào về ngang qua đây
lãng quên tôi một góc trời giá rét
lãng quên tôi một giấc ngủ dài trên mái tóc em
trôi ngoài vô tận
Mùa hè bỏ đi đâu
mùa đông bỏ đi đâu
tình yêu của tôi đã ở nơi chưa hề dấu vết...
T.V.T.V
Bài viết khác cùng số
“Sống lại” sau nửa thế kỷ làm liệt sĩ - Hồng LoanAnh hùng, Thiếu tướng Nguyễn Bá Phát - Dương Xuân BìnhKỷ niệm vùng ven với nhà văn - chiến sĩ Chu Cẩm Phong - Lê Ngọc NamNon Nước Tràng An - Văn KhoaTu My nam tử - Đỗ Nhựt ThưBước khỏi giấc mơ - Ngô Thị Thục TrangBuổi chiều có thể - Nguyễn ĐạtNgười về - Nguyễn Xuân DiệuNắng của mẹ - Lê Minh HảiLoay hoay hai cảnh Phố - Quê - Phạm Thị Hải DươngNhững kỷ niệm về anh tôi Liệt sĩ Đinh Phổ (1939 - 1969) - Lưu Phương ĐịnhBuổi chiều và những người bạn - Nguyễn Hoàng ThọGiấc mơ đi lạc - Nguyễn Hoàng SaBóng cũ - Trần Nhã MyPhố lạc mùa - Thụy DuCho sự đổi thay - Tăng Tấn TàiHợp âm từ ngụm cà phê - Vô Biên... Và thấy tôi tỉnh rượu, say mình - Trúc Linh LanThơ Nguyễn Lương HiệuLời liệt sĩ khuyết danh - Quốc LongViếng nghĩa trang liệt sĩ Điện Biên Phủ - Nguyễn Xuân TưCây đa bán đảo Sơn Trà - Nguyễn Minh ĐứcNgõ hẹp - Nguyễn Ngọc HạnhNgọt ngào giọng quê - Từ Dạ LinhXé bão - Nguyễn Thị Anh ĐàoHát - Quốc SinhỞ nơi chưa hề dấu vết... - Trần Võ Thành VănTừ nam Hải Vân đến sông Thu Bồn, vùng đất 160 năm “sổ sách chỉ chép tên suông” - Vũ HùngNhà văn Nguyễn Chí Trung một ngọn lửa ấm áp - Trần Mai AnhNhạc sĩ Chu Minh - Trương Đình Quang Nguyễn Giúp và hơi gió Thu Bồn - Đỗ Tấn Đạt