Em kiệt lòng trút cạn những xanh em - Trần Mai Hường
02.08.2016
Không thể giấu vì ngăn yêu còn chật
Biển vẫn xanh trăng vẫn đỏ - tự tình
Em vẫn em... đã nhiều đêm dằn dỗi
Đã nhân chia... trừ cộng... đã phân thân...
Em nhúng chữ ấp iu từng đêm trắng
Dệt mùa thương bằng những sợi mê cuồng
Mình đã phải lòng nhau trưa cỏ rối
Cỏ xanh tràn trở thức lúc nồng hương
Con sóng dại vẫn nguyên trinh thiếu nữ
Vẫn nguyên trinh phút tan biến hình hài
Ôi cái thuở hồng hoang còn run rẩy
Đến tận cùng ngấn nhớ tận cùng ai
Lá bùa xanh đã thấm màu độc dược
Bão dọc đời em... xa xót... thôi đành
Cay đắng lắm khi đền đài vỡ đổ
Em ngậm ngùi xóa những dấu đầy anh
Xin tha thứ những rối bời đã trót
Những vụng về dại dột những hờn ghen
Dù mai mốt đường trần hai đứa lạc...
Em vẫn kiệt lòng trút cạn những xanh em...
T.M.H
Bài viết khác cùng số
Những đứa con của cát - Nguyễn Nhã TiênBiển - Sử Hà Hạnh Nhi Truyện ngắn Nguyễn Thị Như ThắmJun và cuộc phiêu lưu thần kỳ - Nguyễn Thế AnhĐường về - Lê Ngọc DuyCái đẹp gần gũi ở đời thường - Trần Trung Sáng, Nam KhaChuyện trẻ con - Lê Hoàng PhòChùm tản văn - Hồ Lê DiêmAnh cũng là câu thơ - Vương Phạm Tâm CaThơ Phan Hoàng Phương Bông cỏ may - Trương Công MùiTrên tốc độ vô chừng thi sĩ - Đỗ Thượng ThếThơ Võ BáGhi vội ở Viêng Chăn - Bùi Công MinhVòng ôm ở Trường Sa - Vũ Đức TrọngNhớ phượng - Nguyễn Tấn OnVề suối Hoa* - Nguyễn Cát ChuyếnEm kiệt lòng trút cạn những xanh em - Trần Mai HườngÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangBài thơ Đèo Cả của Hữu Loan - Chế Diễm TrâmPhan Huỳnh Điểu - Nhạc sĩ sánh duyên cùng thi ca - Phan Văn MinhTâm tình với “Tóc ngắn tóc dài”(*) - Dã ChâuNỗi ám ảnh của tiểu thuyết Câu chuyện Đà Nẵng của Thái Bá Lợi - Nguyễn Thế QuangPhù điêu thần Visnu Narayana và dòng sông thiêng Thu Bồn - Trần Kỳ PhươngVăn học thiếu nhi đang ở đâu? - Trần Đức Tiến