Bông cỏ may - Trương Công Mùi
02.08.2016
Bông cỏ may đan tím trời chiều
Những chiếc kèn của lũ chăn trâu
Kéo sập hoàng hôn về nơi xóm núi
Tôi nhớ mãi chuỗi ngày xưa ấy
Bông cỏ may
Một thuở chăn trâu
Thời gian phôi pha tóc đã nhiều màu
Lấn quấn sợi quên nhọc nhằn sợi nhớ
Mẹ đã đi xa bao mùa lúa trổ
Vẫn thương hoài kỷ niệm cỏ may ơi
Sáu mươi năm, sáu mươi năm lẻ có dư rồi
Tuổi tác đi qua bao điều đọng lại
Hình dáng liêu xiêu mẹ ngồi ngạch cửa
Chờ trăng lên gỡ cỏ áo cho tôi
Cái thuở chăn trâu lưu dấu một thời
Trong giấc mơ nghiêng tiếng lòng thao thức
Có những đêm giật mình tỉnh giấc
Tôi mộng màng thầm gọi, Cỏ may ơi!
Tháng 3 năm 2016
T.C.M
Bài viết khác cùng số
Những đứa con của cát - Nguyễn Nhã TiênBiển - Sử Hà Hạnh Nhi Truyện ngắn Nguyễn Thị Như ThắmJun và cuộc phiêu lưu thần kỳ - Nguyễn Thế AnhĐường về - Lê Ngọc DuyCái đẹp gần gũi ở đời thường - Trần Trung Sáng, Nam KhaChuyện trẻ con - Lê Hoàng PhòChùm tản văn - Hồ Lê DiêmAnh cũng là câu thơ - Vương Phạm Tâm CaThơ Phan Hoàng Phương Bông cỏ may - Trương Công MùiTrên tốc độ vô chừng thi sĩ - Đỗ Thượng ThếThơ Võ BáGhi vội ở Viêng Chăn - Bùi Công MinhVòng ôm ở Trường Sa - Vũ Đức TrọngNhớ phượng - Nguyễn Tấn OnVề suối Hoa* - Nguyễn Cát ChuyếnEm kiệt lòng trút cạn những xanh em - Trần Mai HườngÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangBài thơ Đèo Cả của Hữu Loan - Chế Diễm TrâmPhan Huỳnh Điểu - Nhạc sĩ sánh duyên cùng thi ca - Phan Văn MinhTâm tình với “Tóc ngắn tóc dài”(*) - Dã ChâuNỗi ám ảnh của tiểu thuyết Câu chuyện Đà Nẵng của Thái Bá Lợi - Nguyễn Thế QuangPhù điêu thần Visnu Narayana và dòng sông thiêng Thu Bồn - Trần Kỳ PhươngVăn học thiếu nhi đang ở đâu? - Trần Đức Tiến