Trăng của rạ rơm - Mỹ An
07.05.2019

Xa mờ đêm đã tàn vơi.
Ai treo chiếc đĩa trên trời vàng ươm.
Giống màu trăng của rạ rơm.
Từ trang thơ cũ cảo thơm lên trời.
Cạn dòng theo tứ thơ tôi.
Giữa vầng trăng khuyết mặt trời ngủ quên.
Sương phơi ủ sợi tóc mềm.
Tôi đem buộc chặt trăng lên bạc đầu.
Một ngày trời đổ mưa ngâu.
Trăng rơi xuống mặt sông sâu sương mờ.
Nhập nhòa tôi với trang thơ
Vàng ươm một bóng dật dờ theo trăng.
M.A
Bài viết khác cùng số
Con Thỏ ở vùng Xanh - Hassan Blasim “Đi B” thời bình - Lê Hồng MậnNỗi nhớ mèo hoang - Trần Trung SángNgõ Chùa - Kai HoàngGọi thương - Nguyễn Thị Thu SươngTác phẩm Văn học là giấc mơ cuộc đời trên trang giấy - Minh ToànNhớ về tác giả bài thơ “Hồ Chí Minh - tên Người là cả một niềm thơ”- Chu Huy Sơn“Thưa Bác, chúng cháu lại xuất kích!” - Vân TrìnhViết cho em...- Vũ Ngọc GiaoBúp bê Matryoshka - Vũ Ngọc GiaoKhúc mưa - Trần Huy Minh PhươngTrăng của rạ rơm - Mỹ AnBởi vì...- Hồ XoaThơ Trần Quốc Toàn Thơ Hoàng TháiThơ PơLoong PơLênh Dòng sông không chảy - Nguyễn Công ToảnThầm - Vy Thùy LinhKhi em nghĩ về anh - Ngưng ThuVàng sưa lối nhỏ - Thụy DuĐôi khi phải quay lại - Thái Bảo - Dương ĐỳnhSóng thời gian - của tin còn một chút này! - Phan Trang HyHát Bội - loại hình nghệ thuật độc đáo - Thu HườngHọa sĩ Hồ Đình Nam Kha: Đam mê sáng tạo tranh lụa - Huỳnh Thạch HàPhan Thị Vàng Anh, còn sống, còn đau, còn hạnh phúc - Huỳnh Văn HoaVề bài thơ “Nắng chiều” của Phan Khôi - Phan Nam SinhBa nhà văn xứ Quảng viết cho thiếu nhi - Lê Nhật KýNghệ sĩ Nhân dân Thái Ly (1930 - 1992) - Lê Huân