Bởi vì...- Hồ Xoa
07.05.2019

(Ghi nhân chuyến đi điền dã Hoà Phú)
Theo những áng mây trôi về miền xuôi
Em gởi xuống anh khoảng trời Phú Túc
Rồi một lần đi người không trở lại
Còn một nỗi buồn chảy như sông
Chiều em lên nương gùi lòng hai nỗi
Ngồi kể rừng nghe từng chớp biển đêm
Anh còn những ngày lang thang công viên
Ngồi cungf ghế đá nghe những mưa nguồn.
Bởi vì mẹ cha ngăn em về xuôi
Bởi vì mẹ cha ngăn anh về ngược
Sông núi liền nhau một tình đất nước
Sao anh và em không thể một nhà ?
Trời không cao hơn, biển không rộng hơn...
Sao đường về nhau ngày thêm vời vợi
Núi rừng hoang vu tháng ngày trông đợi
Trời đất thương người, người chẳng thương nhau!
H.X
Bài viết khác cùng số
Con Thỏ ở vùng Xanh - Hassan Blasim “Đi B” thời bình - Lê Hồng MậnNỗi nhớ mèo hoang - Trần Trung SángNgõ Chùa - Kai HoàngGọi thương - Nguyễn Thị Thu SươngTác phẩm Văn học là giấc mơ cuộc đời trên trang giấy - Minh ToànNhớ về tác giả bài thơ “Hồ Chí Minh - tên Người là cả một niềm thơ”- Chu Huy Sơn“Thưa Bác, chúng cháu lại xuất kích!” - Vân TrìnhViết cho em...- Vũ Ngọc GiaoBúp bê Matryoshka - Vũ Ngọc GiaoKhúc mưa - Trần Huy Minh PhươngTrăng của rạ rơm - Mỹ AnBởi vì...- Hồ XoaThơ Trần Quốc Toàn Thơ Hoàng TháiThơ PơLoong PơLênh Dòng sông không chảy - Nguyễn Công ToảnThầm - Vy Thùy LinhKhi em nghĩ về anh - Ngưng ThuVàng sưa lối nhỏ - Thụy DuĐôi khi phải quay lại - Thái Bảo - Dương ĐỳnhSóng thời gian - của tin còn một chút này! - Phan Trang HyHát Bội - loại hình nghệ thuật độc đáo - Thu HườngHọa sĩ Hồ Đình Nam Kha: Đam mê sáng tạo tranh lụa - Huỳnh Thạch HàPhan Thị Vàng Anh, còn sống, còn đau, còn hạnh phúc - Huỳnh Văn HoaVề bài thơ “Nắng chiều” của Phan Khôi - Phan Nam SinhBa nhà văn xứ Quảng viết cho thiếu nhi - Lê Nhật KýNghệ sĩ Nhân dân Thái Ly (1930 - 1992) - Lê Huân