Văn xuôi

Nhớ những đêm trốn nhà đi coi hát
Đêm mưa tỉnh lẻ, nằm nghe tiếng bù tọt kêu, nghe nhà bên ca cổ "Đêm lạnh chùa hoang" rồi nhớ, rồi thèm những đêm trốn nhà đi coi hát, thèm được ...

Lênh đênh nắng hạ…
Tôi gọi miền nắng hạ là miền của chất ngất nhớ thương, của đầy vơi bao nỗi niềm khắc khoải. Một miền nắng ký ức phơi bao nhọc nhằn năm tháng trên ...

Lửa cũng khác nhau
Chị đã mấy lần khuyên mẹ thay bếp củi bằng bếp ga nhưng bà ngó lơ, vẻ khước từ. Mặc người ta xài bếp điện bếp ga từ lâu nhưng bà vẫn ...

Mùa trôi qua ngõ
Chỉ còn mấy ngày nữa là giao mùa. Mở cánh cổng ra, nhìn cây gạo rụng đầy hoa trước ngõ mà lòng bâng khuâng đến lạ. Dẫu vẫn biết ngày lại qua ...

Tất cả chúng ta đều đã khác
Có những ngày tôi trốn khỏi sự ồn ã của những đứa trẻ trong nhà, ngoi lên sân thượng, để gió táp thẳng vào mặt mình, mát rượi. Tôi cảm giác cả ...

Tôi và biển tự hồi sinh nhau
Những khi khó khăn tôi thường tìm về với biển, để bắt đầu câu chuyện đại loại nào đó, hay ngồi hát vu vơ bên chiều đầy sóng. ...

Bạn lính
Nghe người sĩ quan tuyển quân xướng tên mình, Cao Toan hô “có” một tiếng thật to rồi rời chỗ ngồi, bước lên đứng xếp vào hàng tân binh trên bãi cỏ. ...

Lấp lánh
Q nói, nếu em được một lần chiêm ngưỡng bức tranh ấy, thì suốt phần đời còn lại sẽ không uổng phí. "Ông ấy cũng ghê thật, nghe đâu nhờ bức tranh ...

Giàn hoa giấy
Nhà ông Tư đêm qua có trộm lẻn vào. Buổi sáng, cả nhà ngồi xem lại camera mà bần thần hết cả người. ...

Mình cũng đầy khiếm khuyết đấy thôi
Tôi thường tự nói với mình như thế lúc cần lý do để rộng lượng với một người nào đó. Có những khiếm khuyết mình chỉ có thể thấy khi nhìn vào ...

Nỏ bao giờ sai
Lừng khừng mãi chẳng thể từ chối được, cô cũng đồng ý thực hiện chuyến công tác. Cô đến chia sẻ vài điều cần thiết, tham dự tiệc chiêu đãi. Đây là ...

Trọ trong lòng phố
Phố hoa lệ và nhộn nhịp đến đâu thì nhà trọ cũng là một phần không thể thiếu. Những cư dân ở trọ lặng lẽ phác nên những nét vẽ cho bức ...

Lựa chọn
Chiếc xe khách 16 chỗ dừng lại trước một con đường nhỏ chạy giữa những liếp cam xanh mướt mắt. Tôi xuống xe, vẫn còn ngờ ngợ liệu mình có đến đúng ...

Nhà tôi bên kia sông
Oanh ngồi vắt vẻo trên chạc ba của cây cừa, một tay bưng chén muối ớt, tay kia cầm những quả sung non, tay chấm, miệng nhai rau ráu. Trâm loay hoay ...

Trong màu nắng tháng Ba...
Khi màu nắng tháng Ba trải tràn trước ngõ, lòng ta lại bâng khuâng một nỗi nhớ không rõ hình thù. Dường như trong từng ngọn nắng tháng Ba luôn chất chứa ...

Buồn ơi cho bắt tay cái coi
Chưởng - khi gá nghĩa châu trần với Thanh thì cô đã qua bốn đời chồng. Tất cả đều đàng hoàng nghiêm túc chứ không hề xà bát xà bung đứng đường ...

Mồ hôi biển
Từng đợt sóng ào lên rồi rút xuống lộ ra chân cát. Nguyên ngồi xuống một chiếc ghế bao bố, duỗi chân thả người thư giãn. Có tiếng loạt xoạt đạp cát, ...

Khói nồng
1. Ngày cha mất, mẹ không khóc.
Tôi đưa cho phường kèn mấy đồng, bảo ông ta khóc thay mẹ. Mẹ lầm lũi sau cỗ quan tài, ...