Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Những mảnh ký ức – Truyện Phan Thị Thảo HạnhBên bậu cửa – Thơ Thanh QuếTiếng rừng – Truyện Phạm Nguyễn Ca DaoPhan Tứ - Nhà văn còn nhiều... bí ẩnNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngKý ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángNếu Thượng đế chơi trò rung chuông – Trần Nhã ThụyMười bông sen trắng…Thơ Lê Huy HạnhBiển gọi tên – Tăng Tấn TàiThương nhớ khói lam chiều – Thơ Thư Yên