Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Nẻo đường – Thơ Nguyễn Minh HùngĐắm say - Lê Huy HạnhTín ngưỡng thờ thần Đất - Đinh Thị TrangVắng em mùa này biển có buồn không?- Thơ Nguyễn Thị BìnhKhoảnh khắc với Hoàng thành – Thơ Nguyễn Nhã TiênMột thời và mãi mãi - Nguyễn Thị Thu SươngPhố của tôi - Trần Nguyên HạnhTiến quân ca của Văn Cao hơn 70 năm đồng hành cùng đất nước - Đào Ngọc ĐệBiến mất - Đinh Lê VũNhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn Tiếng