Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Ngọt đắng tình người - Truyện ngắn Thanh Nguyên“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngNgười đàn bà không sinh ra ở làng Ngát - Truyện ngắn Lam PhươngCon người, thời ấy – Thơ Thanh QuếTrở về - Thơ Bùi Công MinhGiữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnKhai thác tiềm năng du lịch quận Liên Chiểu thành phố Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàThơ Nguyễn Đông NhậtNgười đàn bà khóc cười cùng mưa – Thơ của Thương HuyềnHai người bạn - Truyện ngắn Thanh Quế