Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Về một người “Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” - Bùi Văn TiếngKhoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như ThúyVà, trở về tĩnh lặng - Thơ Đinh Thị Như ThúyThơ Nguyễn Hoàng SaỞ ATM - Truyện ngắn của Quỳnh NgọcRu con – Thơ Nguyễn Văn TámNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyHoa ô môi nở xòe từng cánh - Nguyên Chương Mẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh ThuậnĐi tìm - Trí Dũng