Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Lỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú AnhTìm dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng SaNghĩ trong lễ Quốc tang – Thơ Bùi Công MinhCái chức và vợ - Truyện ngắn Bích Ngân Thơ tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThưa thầy - Thơ Hữu ThỉnhTản mạn về tiếng Quảng - Bùi Văn TiếngLội ngược – Thơ Nguyễn Hoàng SaTây, ta, đàn bà - Truyện ngắn Đoàn Ngọc HàNúi thiêng - Nguyễn Văn Tám