Mùa chân xa – Thơ Đỗ Hướng
19.04.2017
Chẳng lẽ ngồi nhẩn nha
đợi vàng phơi cuống lá
rớt xanh niềm ước nguyện
nước trôi mòn lời nguyền
Chẳng lẽ hờn hương hoa
nhụy rơi sao níu lại
hai bờ tranh phải trái
tiếc thầm ngày xuân phai
Chẳng lẽ vùi bão tố
nằm chờ khúc bi ca
thuyền trăng nghiêng sóng vỗ
khói hương mùa chân xa!
Chẳng lẽ buồn đổi mặt
làn môi trông gió dừng
Rảnh nợ về gối đất
vang tiếng cười sau lưng
Chẳng lẽ lòng phôi pha
lặng trơ hồn gỗ đá
vấp... mỗi lần đứng dậy
thấy hiền hơn cỏ cây.
Đ.H
Có thể bạn quan tâm
Không chịu lớn – Truyện ngắn Nguyễn Nhật HuyVô thường – Truyện ngắn Lê Hồng NhuậnNhững cuộc gặp gỡ giữa Bác Hồ với danh họa Picasso và vua hề Charlot - Trần Trung SángĐêm qua dòng sông Đà - Thơ Cẩm LệViết vội, từ một đêm mưa - Nguyễn Nho KhiêmSuy nghĩ lan man – Truyện Lê Duy HânCổ tích sông Hồng-Tùy bút Nguyễn Nhã TiênChân trời ngọc – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNgười sót lại của rừng cười - Truyện Võ Thị HảoTiến quân ca của Văn Cao hơn 70 năm đồng hành cùng đất nước - Đào Ngọc Đệ