Trên sân ga – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
10.09.2018
Con tàu hút xa
em lùi lũi với vô hình
tiếng rít đường ray như xuyên tim
trơ vơ đường vắng
một mình em...
Nẻo về không anh sao dài quá
thời gian loãng chẳng bóng chim tìm bạn
chợt thất thần tiếng gió thở than
và em
một mình giữa lặng câm
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Rừng Trà My thời chống Mỹ - Phan Thị Phi PhiBay ngược – Nguyễn Minh HùngHoài cảm Ngũ Hành Sơn – Thơ Anh TuấnLá ngô đồng - Ngân VịnhNgày Y Moan ra đi - Bùi Công MinhSao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýBùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơ Nhẩm – Thơ Vũ Thị ThànhTrường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaTrung du thoáng gặp – Thơ Bùi Công Minh