Chiều Hồng Lĩnh - Thơ Ngân Vịnh
13.07.2017
Chiều vãn
bước chân rạn đất
đã qua khúc mùa xa xôi
gió thổi vào ngày vô chừng, vô lượng
vài chiếc lá răm đến áp lưng ngồi
Tiểu Khê hoa trôi
tiếng nước
phù hư dốc lòng cưa bể bùn non
ngửa mặt thời gian làm sao biết được
dặm đường xa
những giấc mơ còn
nẻo về nắng
nắng ròn rọt núi
nẻo người về
người hết nhớ thương
chiều Hồng Lĩnh
chiều tôi lủi thủi
mà bời bời thấp thỏm trời trong.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Đường ta đi dài theo đất nước - Nguyễn Thị Thu SươngChong chóng gió – Truyện Đinh Quỳnh AnhNgày Y Moan ra đi – Thơ Bùi Công MinhCô nhóc mùa đông-Truyện ngắn của Nguyễn Quốc Việt Chùm thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNắng lạnh – Thơ Đinh Thị Như ThúyĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung SángThương nhớ khói lam chiều – Thơ Thư YênGửi một người đàn bà xấu sốĐừng về làng em nữa!