Trà xuân – Thơ Bùi Công Minh
13.03.2017
Trà xuân một ấm, ngồi độc ẩm
Một chén dư ra, nhớ bạn bè
Nhánh trà mỏng mảnh, khô không khốc
Thả vào đáy ấm tiếng đanh giòn
Một chút nước hòa thành lộc biếc
Ấm đất gợi về hương thảo nguyên
Ta ngồi một góc riêng nho nhỏ
Chén trà phả khói ngỡ mây xanh
Cho ta gởi tới nghìn vô tận
Khát vọng thanh xuân,việc chửa thành
Rót thêm chén nữa rồi chén nữa
Cứ chi phải rượu mới say người
Độc ẩm, ta tìm nơi vắng vẻ
Rượu nồng, người chọn chốn xinh tươi (*)
Nước đầu thường đậm, nước sau nhạt
Anh nhớ san ra chén chén đều
Sau trước vẫn nồng hương vị ấy
Đậm đà tình bạn với tình yêu
B.C.M
(*) Nhại cách nói của Nguyễn Bỉnh Khiêm trong bài Cảnh nhàn: Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ/Người khôn, người chọn chốn lao xao.
Có thể bạn quan tâm
Nhà văn Nguyễn Nhã TiênNàng ở cổng trời - Nguyễn Thị Anh ĐàoHồn xuân - Tăng Tấn TàiDọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Cô bé xòe diêm-Truyện ngắn của DMITRI BYKOV (Nga)Vầng trăng cổ tháp – Thơ Đỗ Thượng ThếVề phía những căn nhà – Thơ Vô BiênLàng bên kia sông – Trần Đức TiếnMột truyện ngắn không cần minh họa - Truyện ngắn Vị TĩnhBên bậu cửa – Thơ Thanh Quế